CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 28

Sau khi cô bé ăn xong ly kem, Tô Thâm Nhã mới mở miệng. "Em thích

anh ấy, vì sao lại không nói cho anh ấy biết?"

Vẻ mặt của Mạt Mạt nhẹ như mây như gió, trả lời cô: "Bởi vì bố em và

chú Phong không biết nói đạo lý gì cả, để cho họ biết em thích anh Tiểu
An, khẳng định rằng họ sẽ đánh anh ấy hôn mê, ném thẳng lên giường
em..."

"Hả?" Thâm Nhã giật mình nhìn cô bé.

"Sau đó, ép anh ấy phải chịu trách nhiệm!"

"..." Thâm Nhã rất khó tin trên đời này có người bố làm được những

chuyện như vậy, nhưng vẻ mặt của Mạt Mạt không giống như đang nói đùa.

"Em không cần gả cho một người đàn ông không yêu em, đem hạnh phúc

cả đời em đi đánh cược. Em cũng không phải là chả ai muốn, tội gì phải vì
một người đàn ông không biết thưởng thức em mà lãng phí thời gian, lãng
phí tình cảm."

"Nói thì dễ, muốn quên một người rất khó khăn."

"Vì sao lại phải quên? Anh Tiểu An tốt với em như vậy, không thể thành

vợ chồng thì vẫn có thể làm anh em..."

"Em thoải mái thật đấy." Thâm Nhã không kìm được quan sát Mạt Mạt

đang ở trước mặt mình thêm một lần nữa, chiếc váy hồng phấn khiến cho
cô bé nhìn như gốc hoa hồng đang đợi khoe sắc, nụ vẫn còn chưa nở vậy
mà đã tỏa hương khắp bốn phương, màu sắc rung động lòng người, đợi đến
khi hoa xòe cánh, ngạo nghễ, thách thức, làm sao lại không mê hoặc người
đến hái.

Tuổi trẻ thật tốt, có thể thoải mái phất tay, đưa hy vọng gửi gắm tương

lai. Còn cô, tự cho rằng tình cảm sâu nặng không thay đổi, không ngờ rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.