CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 290

"Ư... Đừng..."

Mạt Mạt ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời đêm đen như mực ngoài phòng

tắm.

Gặm cắn mút liên tiếp rơi xuống cơ thể của cô, cả người đắm chìm, đã

định trước sẽ thế nào cũng đắm chìm cùng với tâm hồn.

Nghe thấy anh hô hấp gấp gáp, tiếng ngâm hưng phấn từ trong miệng bật

ra, Mạt Mạt hoàn toàn mê loạn.

Thế giới đều đang đảo điên, không phân biệt là đêm hay ngày, cũng

không kể là đêm hay là ngày...

Người đang ở gần trong gang tấc, ánh mắt anh say đến nỗi không còn có

tiêu cự, xa xôi đến nỗi không có có cách nào chạm vào được.

Nhưng cô không quan tâm, có thể được anh ôm lấy, cho dù chỉ là là một

đêm yêu mê loạn, đủ rồi!

Hô hấp của anh càng ngày càng hỗn loạn, bờ ngực phập phồng kịch liệt,

trong quần càng đầy càng chật...

Cuối cùng, An Nặc Hàn cũng không kiềm chế nổi nữa, lấy tay nâng một

chân cô lên, nhẹ nhàng dùng sức, chân của cô liên bị giơ cao lên, dán tại
vách tường.

Lúc này, vùng đất bí ẩn nhất của thiếu nữ phơi bày trước mắt anh... Vùng

đất u mật kia khiến tất cả suy nghĩ kiềm chế tứ chi của anh đều chị cắt đứt,
toàn bộ lý trí sụp đổ.

Anh tìm kiếm tới cửa hầm nhỏ hẹp kia.

Mềm mại một cách kỳ diệu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.