CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 294

"Ừ, là anh... Tìm anh có việc gì?"

"..."

"Anh đang ở Australia."

"..."

"Gấp thế à?"

"..."

Mạt Mạt bưng cốc sữa trên bàn uống một hớp lớn, đầu lưỡi bị bỏng rát.

Gọi điện thoại thật lâu mới xong, khi An Nặc Hàn quay trở lại, Mạt Mạt

đang hít thở mãnh liệt, để bầu không khí giảm bớt cảm giác đau đớn nơi
đầu lưỡi.

Không đợi An Nặc Hàn ngồi xuống, An Dĩ Phong không hề e dè mà hỏi

dồn. "Là ai gọi đến?"

"Đồng nghiệp công ty." An Nặc Hàn mặt không hề thay đổi đáp: "Có một

hạng mục xảy ra chút vấn đề, quản lý bảo con trả phép quay về."

"Lúc nào thì đi?"

An Nặc Hàn nhìn đồng hồ đeo tay. "Con đi thu dọng đồ đạc một chút,

hẳn là vấn kịp máy bay lúc mười hai giờ."

"Gấp như thế à?"

"Vâng, hạng mục này rất quan trọng đối với con."

Mạt Mạt nghe vậy, mệt mỏi buông chiếc bánh ngọt đang ăn dở trong tay

xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.