CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 357

An Dĩ Phong đội nhiên nói ông biết một bãi tắm nước nóng, cảnh vật đẹp

lắm.

Ánh mắt lạnh ngắt của Hàn Trạc Thần giao với ánh mắt của An Dĩ Phong

hai giây, hàng mày nhíu lại.

Sau đó, Hàn Trạc Thần liếc sang Mạt Mạt, thấy cô đang lén nhìn An Nặc

Hàn, mơ hồ thở dài, nói: "Gần đây tôi cũng hơi mệt, đang muốn đi nghỉ
ngơi một chút, chiều nay cùng đi đi."

Vậy hai hai đôi vợ chồng cùng nhau đi ngâm suối nước nóng, để Mạt

Mạt và An Nặc Hàn ở nhà.

Khi ấy Mạt Mạt còn không hiểu vì sao bọn họ muốn đi, trải qua đêm vừa

rồi, cô đã hiểu.

...

"Về rồi." An Nặc Hàn nói: "Họ đi bệnh viện kiểm tra rồi."

"À!" Mạt Mạt nói: "Vậy anh đi xuống dưới tầng chờ em đi, em mặc xong

quần áo đã rồi xuống."

"Không cần anh giúp sao?" Anh nói, ánh mắt liếc qua cơ thể cô.

Giúp cô mặc quần áo?

"..."

An Nặc Hàn thấy cô không từ chối liền đứng dậy lấy ra một chiếc váy từ

trong tủ quần áo của cô, rồi lại lôi một bộ nội y màu trắng từ trong ngăn
kéo dưới cùng đưa cho cô.

"Vì sao anh lại biết rõ... quần áo của em để ở nơi nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.