CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 38

"Tiểu An, con chẳng có tiền đồ gì hết, mới không thấy vợ một lát đã

nhớ!" An Dĩ Phong đùa cợt.

Tiểu An bị chọc, khuôn mặt tuấn tú đỏ hồng. "Bé có phải vợ con đâu."

"Chờ đến khi con bé trưởng thành, bố già làm chủ, gả Mạt Mạt cho con."

Ánh mắt An Dĩ Phong chợt lóe lên. "Hàn Mạt... Bố già con lại nghĩ đến
một cái tên rất hay."

"Con không muốn! Anthony rất dễ nghe rồi!"

"'An Nặc Hàn', con thấy tên này thế nào? Tên này hay nhất ở chỗ là lời

hứa hẹn của con với Mạt Mạt!"

Tiểu An lập thức yêu thích cái tên này.

Cậu nhìn lại bé gái nằm trong chiếc nôi màu trắng thêm một lần nữa, cô

bé đã tỉnh dậy, mở to mắt nhìn cậu.

Cậu đưa tay ra với cô, bé gái lập tức vươn hai tay, đợi cậu ôm lấy.

---

Dòng đời cứ trôi, năm tháng như thoi, năm nào mới gặp, mắt nhìn ngóng

trông.

"Anh Tiểu An, ôm một cái!"

"Được!"

"Anh Tiểu An, em muốn ăn kem ly."

"Được"

"Anh Tiểu An, xin anh đó! Anh để em ngủ thêm năm phút đi, được

không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.