CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 185

chắc không phải điện thoại từ công ty, làm ơn cho tôi được yên ổn nghỉ một
ngày!
Điện thoại đổ chuông liên hồi, tôi chịu không nổi, tắt luôn máy, có gì tin
vẫn sẽ được chuyển về hộp thư thoại.
***

Vừa mở mắt đã 12 giờ trưa.
Tôi nằm chết dí trên giường nhấm nháp dư vị Diệp Tử trong giấc mơ, trong
đầu vạch ra kế hoạch quỳ gối với vô số tình tiết, mới nghĩ đến thôi đã cảm
động sụt sùi.
Được hồi lâu tôi mới tiện tay vớ lấy chiếc điện thoại.
Hộp thư thoại có tám tin nhắn, tôi áp máy vào tai, chẳng lẽ công ty xảy ra
chuyện thật.
Tin thoại thứ nhất (9:09, 139012*****giọng nữ): “Lý Hải Đào, thằng ôn
vật này đang ở đâu, sao lại chuyển sang chế độ lưu tin thế này, nhấc máy
nhanh đi!”
Khốn kiếp! Tin ai thế, sáng sớm ra đã mở mồm chửi bới, tôi lại gây thù oán
với ai rồi?
Tôi tỉnh hẳn, có người chửi còn không tỉnh?
Tin thoại thứ hai (9:15, 139012*****vẫn giọng ấy): “Ông nội ơi, chuyện gì
thế? Như lợn thế à? Vừa nãy còn liên lạc được! Tớ Ức Đình đây! Nhanh
nhanh nhấc máy đi, không thì không kịp đâu!”
Tin thoại thứ 3 (9:21, 139012******): “Ôi trời ơiiiiiiiiiiiiiii……tôi chịu
ông rồi đấy, vẫn còn ngủ à? Đúng là đồ lợn. Tôi báo cho ông biết, Diệp Tử
đi rồi, nghe thấy chưa, Diệp Tử đi rồi! Singapore! 12h10 đi. Gọi ngay cho
tôi…”
Điện thoại rơi chỏng chơ xuống sàn nhà, tôi còn đủ tỉnh táo ngước lên nhìn
đồng hồ, 12h20!
Tôi luống cuống vơ điện thoại lên gọi cho Diệp Tử, tắt máy.
***
Ngày hôm sau đi làm, quầy tiếp tân đưa cho tôi một bưu kiện chuyển phát
nhanh, nói: “Nhận được từ hôm kia, tôi thay anh lĩnh ký.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.