CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 301

Xoay người chuẩn bị rời đi, thì lại bị Mã Thái Thú gọi lần nữa, ách,

còn có việc?

“Mã Nghĩa, chú ý Ngọc Vô Hạ một chút.” Phân phó xong, Mã Thái

Thú nhắm mắt lại, Ngọc Vô Hạ a Ngọc Vô Hạ, hi vọng ngươi có thể thông
minh một chút, đừng cho là ta thật sự đã già nên hồ đồ!

Đáng tiếc, khó được có một người có thể có ba phần giống Uyển Trăn,

thật sự đáng tiếc!

“Mã Nghĩa, Vân Diệu đâu?” Ngọc Vô Hạ vội vàng hỏi Mã Nghĩa mới

bước vào, ả sớm có thói quen được nam nhân dỗ dành, ngoan ngoãn phục
tùng mình, thế nhưng Mã Thái Thú lần này lại không có ở bên cạnh, rốt
cuộc tại sao?

“Lão nô không biết.” Mã Nghĩa không nhìn Ngọc Vô Hạ lo lắng, trả

lời một cách tự nhiên.

Ngọc Vô Hạ nhất thời cứng họng, nhìn về phía Mã Nghĩa đang cúi

đầu, trên mặt xuất hiện vẻ đắn đo suy nghĩ, chốc lát hóa thành bình tĩnh, ả
không phải không biết, Mã Nghĩa ngay từ đầu đã xem thường ả, nhưng hắn
cũng quá không đem nàng để vào trong mắt đi! Trong lòng Ngọc Vô Hạ
dần dần dâng lên hận ý, ánh mắt càng ngày càng phức tạp, mang theo oán
hận tàn nhẫn, nhưng lời nói ra vẫn ôn hòa, bình tĩnh đứng lên: “Ta biết rồi,
ngươi lui xuống đi.”

Mã Nghĩa tất nhiên không biết nữ nhân trước mặt đã xuất hiện vô số

suy nghĩ, từ trước đến nay hắn luôn không thèm để ý đến cách nhìn của
Ngọc Vô Hạ, có thể thoát khỏi Ngọc Vô Hạ sớm một chút hắn dĩ nhiên là
vui lòng, cho nên liền thuận theo, ra khỏi viện.

Vừa ra sân, thân ảnh Mã Nghĩa dừng lại, đột nhiên phi thân, tốc độ

cực nhanh, đứng ở chỗ tối, ẩn mình. Lúc này trong viện lén lén lút lút chui
ra một nha hoàn, khuôn mặt tròn trịa, một đôi mắt hạnh xinh đẹp, có chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.