CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 319

Khuôn mặt Mã Thái Thú ẩn trong bóng tối, nhìn không ra biểu tình,

chỉ thấy ông hơi gật đầu, nói: “Tạm thời cứ như vậy đi. Chỗ Văn Tài có
phản ứng gì?”

“Thiếu phu nhân hình như gạt thiếu gia, nhưng thiếu gia đã biết rồi,

chỉ là không nói gì.” Mã Nghĩa tiếp tục trả lời, giọng điệu không chút phập
phồng.

“Tiếp tục theo dõi nàng ta.” Mã Thái Thú phân phó, dừng một chút, lại

nói tiếp, “Về phần Quân Lan, đoán rằng con bé sẽ cho chúng ta một kinh hỉ
cũng không chừng!”

“Ngài nói thiếu phu nhân. . . . . .” Mã Nghĩa có chút kinh ngạc, thiếu

phu nhân sao?

Mã Thái Thú cũng không nói nữa, phất phất tay, bảo Mã Nghĩa đi

xuống.

“Nàng ta ăn hết?!” Giọng nữ cao vút lộ vẻ hưng phấn rõ ràng, mang

theo chút điên cuồng vang vọng trong phòng.

Ánh Tú quay mặt qua chỗ khác, không nhìn tới khuôn mặt vặn vẹo dữ

tợn kia, nàng rốt cục bắt đầu quen với chủ tử như vậy, cuộc sống như vậy,
nhưng nàng vẫn không có biện pháp nhìn thẳng vào khuôn mặt vẫn còn trẻ
tuổi đẹp đẽ mà lại mang theo sự căm hận cùng chết chóc, điều đó làm cho
nàng cảm giác mình cũng như đã chết rồi.

Ngọc Vô Hạ thật cao hứng, ả rốt cục cũng khiến cho người mà ả ghen

tỵ vô cùng kia ăn món ăn có độc ả chuẩn bị, ả muốn từng chút một độc chết
nàng ta, ai cũng không biết những món ăn tinh mỹ kia thế nhưng thật ra là
một vị thuốc độc.

Ả cười đến nỗi hết gập về đằng trước lại ngả về phía sau, ngã ngồi trên

ghế, từ từ, khóe mắt có nước mắt chảy ra, một giọt một giọt, xẹt qua gương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.