CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 368

Nam tử ngồi bên cạnh giường, một tay nắm lấy tay nữ tử, một tay ôn

nhu vỗ về khuôn mặt nữ tử.

Diệp Quân Lan ngây người đứng đó, nhìn nam tử, trong lòng có một

loại cảm xúc phức tạp, vừa vui mừng vừa chua xót bắt đầu dâng lên, nàng
rốt cuộc nhấc chân, từng bước từng bước đi về phía hắn.

Nam tử cúi đầu, cùng cô gái nói chuyện, giọng nói ôn nhu. Một thân

cẩm bào màu đen, không có buộc lại, mái tóc đen nhánh xen lẫn sợi bạc tùy
ý xõa lên vai, che lại khuôn mặt nghiêng nghiêng, thấy không rõ thần sắc.

Diệp Quân Lan không rõ vẻ mặt hắn, nhưng bỗng dưng cảm thấy sắc

mặt nam tử nhất định vô cùng nhu hòa, tràn đầy yêu thương.

Chàng là ai? Vì sao ta lại cho rằng như vậy?

Diệp Quân Lan kiềm nén không được cảm xúc kỳ dị trong lòng, bước

nhanh về phía trước, nhìn nam tử.

Trí nhớ như nước tràn vào trong đầu.

Có một đứa bé cô độc dưới ánh trăng, thiếu niên quật cường kiêu

ngạo, sau đó là nam tử phong hoa tuyệt đại quay đầu, ôn nhu gọi tên của
nàng: “Lan nhi.”

. . . . . .

Bạch quang thoáng hiện, Diệp Quân Lan rơi xuống không gian tối

tăm, trước mặt là tấm gương khổng lồ.

Diệp Quân Lan rốt cục không nhịn được che miệng lại, lớn tiếng khóc,

Tu Nhân, thật xin lỗi, một lần rồi lại một lần, lúc nào cũng đều là chàng
phải chờ ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.