CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 75

chỗ ngồi của Diệp Quân Lan.

Diệp Quân Lan lại nói xin lỗi, rồi đi tới chỗ ngồi, vén áo ngồi xuống,

cầm sách, trầm mặc không nói.

Trong lòng Mã Văn Tài biết nàng tâm tình không tốt, nên lặng yên

ngồi cùng nàng, chẳng qua bầu không khí xung quanh bắt đầu xuống thấp.

Chột dạ, Vương đại công tử liếc trộm hai người bọn họ một cái, chợt

bắt gặp một đôi mắt đen sắc bén, vội vàng thu hồi tầm mắt, vùi đầu khổ
học, biểu lộ như thể mình chưa từng chăm chú đến vậy, nhưng mồ hôi trên
trán lại chảy xuống ròng ròng.

Trong lòng bồn chồn, hắn ta chắc hẳn không thể biết được, mình đã

vụng trộm vứt cung tên lại rồi, chắc hắn ta không biết đâu.

Mã Văn Tài thu hồi ánh mắt, khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh,

bọn hèn nhát!

Tan lớp, Vương Lam Điền cũng không quay đầu lại mà lập tức xông

ra ngoài.

Mã Văn Tài chậm rãi đứng lên, đi về hướng cửa. Diệp Quân Lan buồn

bã ỉu xìu từ ngẩng đầu, miễn cưỡng liếc mắt nhìn theo bóng lưng Mã Văn
Tài, rồi đổi tư thế gục ở trên bàn, hai mắt nhắm nghiền.

Vụt…..

Một mũi tên sượt qua đầu Vương Lam Điền, mang theo vài sợi tóc,

Vương Lam Điền bị dọa sợ, ngã nhào trên mặt đất.

Mã Văn Tài cầm một bộ cung nỏ màu vàng, từ từ đặt mũi tên màu bạc

lên, sau lưng là thiếu niên Mã Thống lạnh lùng cầm bao đựng tên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.