bà như quần áo, cho dù có bị tàn phế cũng không thể khỏa thân, anh cũng
đồng ý với quan điểm này sao?”.
“Không sai”. Thẩm Quân Tắc nhìn anh ta với ánh mắt tán đồng, khẽ
nói, “Tuy chuyện đã qua đi hai năm rồi nhưng tôi không muốn sự xuất hiện
của Thẩm Quân Tắc làm ảnh hưởng đến tình cảm giữa tôi và Tiêu Tinh.
Chuyện này mong cậu giữ bí mật giúp tôi”.
“Thì ra là vậy”. Tạ Ý gật đầu. “Tiêu Tinh là người yêu hận rõ ràng,
nếu biết ngay từ đầu tôi đã lừa cô ấy, nhất định sẽ rất tức giận. Nhưng tôi
thật sự không kìm lòng được”.
Tạ Ý đồng cảm nói: “Không kìm lòng được yêu cô ấy cũng không
phải lỗi của anh”.
Thẩm Quân Tắc đau khổ ngoảnh mặt đi.
Tạ Ý nhìn anh bằng ánh mắt đồng cảm với người anh em gặp nạn,
“Dù sao thì hai người đã yêu nhau hai năm, anh chàng Thẩm Quân Tắc kia
chỉ cứu cô ấy trong game, trong lòng cô ấy, chắc chắn là anh quan trọng
hơn. Đừng lo lắng, chuyện này tôi sẽ không nói với cô ấy”.
Thấy Tiêu Tinh đang đi về phía này, Thẩm Quân Tắc vội vàng tổng
kết, “Chuyện giữa tôi và cô ấy tôi sẽ xử lý êm đẹp”.
“Tôi tin anh, người anh em”. Tạ Ý xúc động vỗ vai Thẩm Quân Tắc,
“Anh đối với cô ấy quả thực là… rất nặng tình, vì cô ấy mà đắc tội với cả
bạn bè”.
Đúng lúc ấy Tiêu Tinh đi đến cạnh chiếc bàn, Thẩm Quân Tắc ga lăng
đứng dậy, ân cần kéo ghế cho cô.
Động tác nhỏ này khiến Tạ Ý càng xúc động hơn. Anh ta không kìm
được nói với Tiêu Tinh: “Tiêu Tinh à, Jesen đối với em thật sự là tốt đến