CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 145

Tút tút hai tiếng thì có người nhấc máy. Tiêu Tinh vẫn chưa kịp nói gì

thì đầu bên kia đã bắt đầu mắng như tát nước vào mặt: “Con ranh đáng chết
như mày vẫn còn nhớ gọi điện thoại cho tao à? Tao tưởng mày đến Mỹ,
ngay cả bản thân mình là ai mày cũng quên rồi!”.

“Tiểu Quyên à, tao ở bên này, khổ lắm…”. Nghe thấy giọng nói của

bạn thân, Tiêu Tinh không kìm nén được nỗi ấm ức trong lòng, liền kể cho
cô nghe những gì mình đã trải qua khi đến New York.

Tiêu Tinh vừa nói vừa đập tay xuống giường. Kỳ Quyên ở đầu dây

bên kia rất bình tĩnh. Đợi đến khi Tiêu Tinh kể xong chuyện mẹ gọi điện
thoại, Kỳ Quyên mới nói: “Sợ cái gì, lẽ nào nhà họ Thẩm có thể kề dao vào
cổ mày, bắt mày vào lễ đường?”.

Tiêu Tinh im lặng một lúc, buồn rầu nói: “Không nghiêm trọng như

thế. Chỉ là mấy năm nay chuyện làm ăn nhà tao gặp rất nhiều vấn đề, ông
Thẩm rất trượng nghĩa, nghĩ đến mối thân tình với ông nội tao nên đã âm
thầm giúp đỡ. Cho dù tao không vào nhà họ Thẩm thì cũng không nên vong
ơn bội nghĩa, khiến ông ấy tức đến phát bệnh. Nhưng quan trọng là tao
không hề nói sẽ kết hôn với Thẩm Quân Tắc!”. Tiêu Tinh tức giận nghiến
răng, “Chuyện này đúng là rất mơ hồ”.

Kỳ Quyên nghĩ một lúc, bình tĩnh nói: “Nghe mày nói thì cái gã Thẩm

Quân Tắc nhăn nhở kia không phải là loại đứng đắn. Không biết chừng hắn
nhất thời nổi hứng nói với ông nội mình là muốn lấy mày. Mày cố tình biểu
hiện kém một chút, để hắn hoàn toàn không còn hứng thú với mày. Như thế
không cần mày từ chối, Thẩm Quân Tắc không dám lấy mày, tự nhiên sẽ
chủ động từ bỏ”. Kỳ Quyên mỉm cười, “Như thế chẳng phải là giải quyết
xong rồi sao?”.

Hai mắt Tiêu Tinh sáng lên: “Tao hiểu rồi, ngày mai tao sẽ hẹn hắn ra

ngoài. Tao có cách dọa cho hắn sợ. Nếu thật sự không được, tao vẫn còn
nhớ tuyệt chiêu mà mày dạy tao”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.