CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 215

sẽ đồng cảm với cô, thậm chí cảm động vì những gì cô đã hy sinh cho nhà
họ Tiêu, không biết chừng còn nói vài câu như Tiêu Tinh, con là niềm tự
hào của nhà họ Tiêu chúng ta để khích lệ cô.

“Bố ạ, con là Tiêu Tinh”. Đầu dây bên kia đã nhấc máy nhưng lại im

lặng không nói gì. Tiêu Tinh nói tiếp, “Con biết có chênh lệch múi giờ
nhưng thật sự con rất muốn nói chuyện với bố. Haizz, con vừa gọi điện cho
mẹ, bị mẹ mắng cho té tát mặt mày, thấy ấm ức mà không biết trút đi đâu.
Nghe nói năm ấy bố mẹ kết hôn cũng là do người khác giới thiệu đúng
không ạ? Xem mặt rồi thì quyết định kết hôn. Tính cách của hai người khác
biệt nhiều như vậy, sau khi kết hôn có thể sống với nhau được không? Mẹ
đúng là ghê gớm, sao bố có thể chịu đựng mẹ bao nhiêu năm như thế? Con
thật sự rất khâm phục bố”. Đầu dây bên kia vẫn im lặng đến đáng sợ, đột
nhiên Tiêu Tinh thấy đầu dây bên kia vang lên tiếng thở khiến cô thấy sống
lưng lạnh buốt.

“Bố ạ?”. Tiêu Tinh có chút nghi ngờ.

Vẫn chưa bình tĩnh lại thì bên tai vang lên một giọng nói u ám.

“Ta là mẹ con”.

Tiêu Tinh sững người, suýt chút nữa thì rơi điện thoại. Trời ơi! Vì sao

lần trước bố gọi điện cho cô cô gặp mẹ, lần này cô gọi điện cho bố vẫn gặp
mẹ?

“Mẹ…”. Tiêu Tinh gần khóc.

Nhạc Lăng hầm hầm nói: “Con đúng là đồ ngốc! Lập tức kiểm tra lại

danh bạ điện thoại, nhìn xem số điện thoại của bố có phải là đầu 139
không?”.

Tiêu Tinh ngoan ngoãn kiểm tra, “Đúng ạ, đầu 139 không sai”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.