CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 295

gần người lớn, suốt ngày bị gọi đến ăn cơm. Người trẻ tuổi dĩ nhiên thích
không gian riêng, không ai làm phiền.

Anh rất thích phong cách thiết kế của khu biệt thự này. Hồ nhân tạo và

rặng núi giả rất đẹp, xung quanh là rừng cây rậm rạp và bãi cỏ xanh rì,
thậm chí có thể nghe thấy tiếng chim hót véo von, không gian rất yên tĩnh,
vừa bước vào khu phố, không khí cũng trong lành hẳn lên.

Từng dãy biệt thự với kiến trúc khác nhau khiến Tiêu Tinh nhìn mà

hoa mắt chóng mặt. Rõ ràng là phong cách biệt thự ở đây không thống
nhất, thiết kế bên ngoài cũng rất đa dạng, có thể thấy rất nhiều biệt thự là
do chủ nhân đích thân tìm người thiết kế, hoàn toàn không phải mua trực
tiếp từ trung tâm nhà đất.

Đột nhiên trong lòng Tiêu Tinh có chút nghi hoặc. Với tính cách của

mẹ, mẹ hoàn toàn không thích kiểu biệt thự vườn tự do thư thái như thế
này. Bà thích tòa nhà cao tầng quản lý theo kiểu khách sạn. Hơn nữa nhất
định sẽ phải sống từ tầng hai mươi trở lên bởi vì mẹ quen với việc đứng
trước cửa sổ, ngắm nhìn dòng xe cộ bị thu nhỏ để điều chỉnh dòng suy tư
của mình.

Vì sao đột nhiên mẹ thay đổi, mua loại biệt thự vườn này tặng con gái,

lại còn cách nhà mình xa như vậy?

Tiêu Tinh quay sang nhìn Thẩm Quân Tắc, nghiêm túc hỏi: “Có thật

căn nhà này là mẹ tôi tặng không?”.

Thẩm Quân Tắc cau mày, “Không tin cô có thể hỏi bà ấy”.

Nhìn dáng vẻ hung hăng của anh, Tiêu Tinh không kìm được lườm

anh một cái, rút điện thoại gọi điện cho mẹ.

“A lô, mẹ à, con nghe Quân Tắc nói mẹ tặng bọn con một căn nhà,

đúng không ạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.