CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 301

Thẩm Quân Tắc cau mày, quay người sang mở cửa phòng cô, định gọi

cô dậy ăn tối. Mở cửa thì phát hiện nhịp thở của cô rất đều, ngủ rất ngon.

Thẩm Quân Tắc không nỡ đánh thức cô nhưng lại lười gọi đồ ăn, đành

phải xuống bếp hâm cháo ăn.

Anh đúng là người đàn ông bi thảm nhất thiên hạ.

Anh vốn tưởng rằng bi kịch ngày hôm nay sẽ kết thúc ở đây nhưng

không ngờ, đây mới chỉ là sự bắt đầu của bi kịch.

Mười hai giờ đêm, Thẩm Quân Tắc vừa tắt đèn nằm xuống, đột nhiên

anh cảm thấy sau lưng có một cơn gió lạnh ùa tới, hình như cửa phòng ngủ
bị đẩy ra.

Thẩm Quân Tắc cảnh giác vểnh tai, chỉ nghe thấy tiếng bước chân

đang từ từ tiến về phía giường mình. Dĩ nhiên anh không tin có ma, tiếng
bước chân xuất hiện trong nhà chắc chắn là của Tiêu Tinh.

Thẩm Quân Tắc quay người lại, định hỏi cô nửa đêm đến tìm anh có

chuyện gì gấp. Kết quả, anh chưa kịp mở miệng đã thấy Tiêu Tinh lật chăn
của anh ra, nằm thẳng lên giường, lại còn vòng tay ôm anh, gục đầu vào
lòng anh, hoàn toàn coi anh là gối ôm.

“…”. Thẩm Quân Tắc cứng người. Anh im lặng một lúc lâu rồi mới

khẽ nói, “Cô… đang làm gì đấy?”.

Quyến rũ? Chuyện đùa, khả năng giác ngộ của Tiêu Tinh không cao

đến thế chứ?

Tiêu Tinh không trả lời câu hỏi của anh, nhắm mắt ngáp một cái, sau

đó đạp anh ra không chút khách khí, quấn chăn vào người, bó thành dải
trứng cuộn, xoay người, tiếp tục ngủ ngon lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.