CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 398

Sở dĩ anh thỏa hiệp chỉ là không muốn tiếp tục cãi nhau với Tiêu Tinh.

Cứ cãi nhau như thế này, mỗi phút đều là một sự giày vò. Anh không biết
phút sau Tiêu Tinh sẽ nói những lời gì khiến anh đau đớn hơn.

Hơn nữa bây giờ đầu óc anh rối bời, cần được yên tĩnh một mình để

sắp xếp lại dòng suy tư. Cho đến bây giờ, đã có quá nhiều việc vượt ra khỏi
dự tính của anh, rất nhiều cảm xúc mơ hồ, thậm chí không thể hiểu được lý
do.

Tiêu Tinh thấy anh đồng ý cũng không tranh luận tiếp nữa, gật đầu và

nói: “Vậy tôi về trước đây”.

“Ừ, ra cửa bắt taxi, đi đường cẩn thận”. Thẩm Quân Tắc quay người đi

vào đại sảnh, dáng người thẳng đứng có chút cứng đơ.

Tiêu Tinh ngây người đứng đó, dõi theo hình bóng của anh, không kìm

được thấy sống mũi cay cay…

Đưa ra yêu cầu ly hôn chỉ là nhất thời bồng bột nói năng không suy

nghĩ. Mặc dù biết rất rõ lúc đầu anh lấy cô vào nhà họ Thẩm chỉ là thủ đoạn
thương nghiệp của anh. Cô chẳng qua chỉ là một quân cờ bị Thẩm Quân
Tắc lợi dụng. Lúc ấy vì khó khăn của gia đình và tương lai của mình, cô
nghiến răng làm quân cờ ấy. Nhưng bây giờ, thật sự nhắc đến hai chữ “ly
hôn”, nghĩ đến việc sắp phải cắt đứt với anh, vì sao lại thấy buồn đến thế…

Thẩm Quân Tắc là người lạnh lùng cao ngạo, gặp chuyện gì cũng bình

tĩnh tự tin, không chút hoang mang. Nhưng lúc nãy, khoảnh khắc cô yêu
cầu ly hôn, vì sao khuôn mặt của anh lại đau khổ đến biến dạng như thế?

Có lẽ là cô nhìn nhầm?

Tiêu Tinh ngây người đứng ngoài hành lang, nhìn hình bóng của Thẩm

Quân Tắc phản chiếu qua tấm gương bên cạnh. Anh đang nói chuyện gì đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.