CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 424

“Sao không nói gì? Em… lại ngồi ngây ra đó à?”. Thẩm Quân Tắc có

chút bối rối, khẽ ho một tiếng rồi mới nói, “Được rồi, không còn sớm nữa,
em nghỉ ngơi đi, ngày mai anh đến đón em, chúng mình nói chuyện sau”.

Nghe giọng nói dịu dàng của anh bên tai, nhìn ánh mắt như xem kịch

hay của Kỳ Quyên ở đối diện, Tiêu Tinh chỉ thấy nóng mặt, “À, em… em
vẫn chưa buồn ngủ”.

“Ngoan, ngủ sớm đi”. Dường như nghĩ đến dáng vẻ ngây ngô của Tiêu

Tinh ở đầu dây bên kia, Thẩm Quân Tắc không kìm được thấy tâm trạng
vui vẻ hẳn lên, anh nhếch mép cười và nói, “Chúc ngủ ngon”.

Đến tận khi cúp máy Tiêu Tinh vẫn còn ở trong trạng thái kinh hoàng

cực độ. Thẩm Quân Tắc trở mặt còn nhanh hơn trở bàn tay, một phút trước
vẫn còn là hung thần gian ác, một phút sau đã dịu dàng như mưa. Cô sắp bị
anh làm cho đau tim rồi.

Có điều, nghe anh nói chuyện dịu dàng như vậy… cảm giác thật là

thích.

Không biết vì sao, nghĩ đến chuyện nửa đêm anh gọi điện xin lỗi,

giọng nói, thái độ đều chân thành đến mức không thể chê vào đâu được, đột
nhiên trong lòng Tiêu Tinh trào dâng cảm giác ngọt ngào kỳ lạ.

Mọi nỗi thất vọng, bực tức, ấm ức trong buổi tối ngày hôm nay đều

tan biến như mây khói trước giọng nói vỗ về trầm lắng của anh.

Ặc, vừa cãi nhau xong sao trong lòng lại thấy ngọt ngào, lẽ nào cô

thích tự làm khổ mình?

Tiêu Tinh nắm chặt tay rồi nằm xuống giường trước ánh mắt kỳ lạ của

Kỳ Quyên. Để tránh Kỳ Quyên hỏi thăm tình hình, cô quấn chăn vào
người, giả chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.