mọi người đều đói rồi”.
Quan trọng là bản thân anh ta đói rồi. Thẩm Quân Kiệt nhìn anh trai,
tỏ ý hỏi ý kiến cấp trên. Thẩm Quân Tắc đã thành công che mắt Tiêu Tinh,
tâm trạng rất tốt, hào phóng nói:
“Mọi người cùng đi ăn thôi, tôi mời”.
Thực tế chứng minh, con người không thể dễ dàng thỏa mãn, càng
không thể vì thành công tạm thời mà lơi lỏng cảnh giác. Tiêu Tinh là sinh
vật kỳ lạ, bất kỳ lúc nào cũng có thể làm ra những hành vi kinh thiên động
địa khiến người ta trở tay không kịp. Quả thực anh đã xem nhẹ tiềm lực
thách thức giới hạn chịu đựng của Tiêu Tinh. Do dự với vấn đề chọn nhà
hàng nào một lúc, cuối cùng mọi người quyết định tôn trọng ý kiến của
người từ xa tới là Tiêu Tinh. Tiêu Tinh nói rất thích ăn hải sản, Thẩm Quân
Tắc liền đưa mọi người đi tìm nhà hàng hải sản của Trung Quốc. Bốn
người ngồi quanh một chiếc bàn lớn, Tiêu Tinh ngồi cạnh Thẩm Quân Tắc.
Có lẽ vì lạc đường suốt cả buổi sáng khiến cô đói run chân run tay, thức ăn
vừa bưng lên, Tiêu Tinh đã không khách sáo gì mà bắt đầu ăn luôn. Thẩm
Quân Tắc ngồi cạnh cô, tận mắt chứng kiến quá trình thảm khốc này. Chỉ
thấy cô cầm một con tôm, bóc vỏ rồi cho vào miệng, sau đó lấy một con
nữa, bóc vỏ cho vào miệng. Động tác ăn tôm của Tiêu Tinh giống như dũng
sĩ đang chiến đấu, phải gọi là rất khéo léo và linh hoạt. Đĩa tôm nhanh
chóng bị cô ăn hết một nửa, ba chàng trai nhìn nhau, tay cầm đũa cũng hơi
chững lại. Ăn nhiều như vậy, nếu sống trong xã hội cũ thì chắc chắn là
không nuôi nổi. Thẩm Quân Tắc không kìm được đau đầu nghĩ. Những cô
gái mà anh đã tiếp xúc từ nhỏ đến lớn đa phần là những đại tiểu thư tính
tình cao ngạo, những người lạnh lùng khó chiều chiếm một nửa, nói năng
dịu dàng khiến người ta nổi da gà chiếm một nửa, những cô gái tùy tiện hậu
đậu như Phương Dao đã được coi là khác người rồi, không ngờ lần này gặp
Tiêu Tinh, quả thực là vượt quá tưởng tượng của anh, không chỉ khác người
mà sắp biến thành không phải con người rồi. Nhìn cô ăn tôm lúc này khiến