CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 149

cạo trọc. Cô ta kéo mũ che kín tai. “Chắc hẳn trông tôi rất lố bịch.”

“Hoàn toàn không. Tôi đang hy vọng cô có thể trò chuyện cùng tôi.”
Cô ta dần dần nhích tới một chiếc ghế, vẫn không rời mắt khỏi Arkady.

Anh chờ đến khi Oksana ngồi hẳn xuống rồi mới đẩy một ly sang phía cô
ta. Họ ngồi im lặng trong vài phút. Những người mua sắm xách những túi
nặng đi ra từ siêu thị và lảo đảo từ bên này sang bên kia dưới cổng vòm
được trang trí bằng biểu tượng của nguyên tử hòa bình.

Oksana nhấp một ngụm cà phê. “Cà phê đá.”
“Tôi xin lỗi.”
“Không, tôi thích cà phê đá. Tôi thường uống nó sau khi phục vụ ông

tôi.”

“Ông ấy có cá tính mạnh mẽ.”
“Ông ấy là ông chủ.”
“Ông ấy có gần gũi với Karel không?”
“Có.”
“Còn cô?”
“Karel là em trai tôi.”
“Cô có gặp hay trò chuyện với cậu ta không?”
Oksana nở nụ cười tươi với Arkady. “Anh thật sự thích những con thú

nhồi bông của ông tôi à?”

“Tôi không phải người hâm mộ thú nhồi bông.” Có lẽ bởi vì nghề

nghiệp, anh thầm nghĩ.

“Tôi có thể nhận ra. Như đang sống. Giống chúng tôi ở Slavutych.”
“Cô làm việc ở nhà ga à?”
“Vâng.”
“Sao cô thấy vui thế?”
“Lương cao, thưởng năm mươi phần trăm để sống ở đây và làm việc tại

Chornobyl. Chúng tôi gọi nó là tiền mua quan tài. Ông tôi có thêm một
khoản lương hưu cho người khuyết tật. Nhưng đó chỉ là một cái bẫy.”

“Bởi vì cô chỉ cần làm sạch Chernobyl và rồi cô sẽ tìm được công việc

mới trong vài năm nữa hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.