CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 164

Arkady hỏi Alex, “Anh có định cầm máy đo đi quanh sân không?”
“Để làm gì? Đây là cặp vợ chồng đã ở tuổi tám mươi và họ thà tự trồng

thức ăn ở đây, còn hơn là chết đói trong thành phố. Đây là thiên đường.
Một thiên đường độc hại nhưng dù sao vẫn cứ là thiên đường.”

Có lẽ, Arkady ngầm đồng ý. Ngôi nhà của Roman và Maria được sơn

màu xanh nhạt, viền cửa sổ được chạm khắc, một góc tựa trên thân cây cụt
theo kiểu truyền thống của nông thôn. Nó tỏa sáng giữa những ngôi nhà bị
bỏ hoang đã trở nên đen thui như bị đốt cháy, với chuồng trại xiêu vẹo và
vườn cây ăn quả um tùm cỏ gai. Một lối đi bằng đất từ căn nhà chạy thẳng
đến trung tâm của ngôi làng, một lối khác dẫn tới hàng rào làm bằng sắt rèn
cùng hàng Thánh giá trong nghĩa trang, chỉ vài bước ngăn cách giữa cuộc
sống nghèo khổ và cái chết.

Trong nhà chỉ có một phòng duy nhất vừa làm bếp, lại vừa là phòng ngủ

và phòng khách tập trung quanh một bếp lò xây bằng gạch, quét vôi trắng
dùng để sưởi ấm ngôi nhà, nấu ăn, nướng bánh mì và - người nông dân thật
tài giỏi! - vào những đêm lạnh giá, có thể đặt trực tiếp hai chiếc ghế ngủ lên
bệ lò. Đèn và nến chiếu sáng bốn bức tường bao phủ bởi tranh thêu, thảm
trang trí thêu cảnh rừng rậm, ảnh gia đình và lịch tường từ rất nhiều năm.
Một khung ảnh chụp Roman và Maria thời trẻ hơn bây giờ, ông ta đeo tạp
dề bằng cao su, còn bà vợ đang cầm một chùm tỏi lớn, cùng với một nhóm
người đã bị đô thị hóa, hẳn là con trai họ cùng gia đình anh ta: Cô vợ nhút
nhát và một bé gái gầy gò khoảng bốn tuổi. Một bức ảnh khác chụp mỗi
mình cô bé, có lẽ là một năm sau đó, đội mũ chống nắng với hàng chữ ‘Câu
lạc bộ Havana’ đã rỉ sét.

Maria đỏ mặt cho thấy có lẽ bà đã rất chải chuốt cho dịp này. Bà mặc áo

sơ mi thêu, đeo tạp dề, quàng khăn có tua rua, và tất nhiên, cặp mắt xanh
rực rỡ cùng nụ cười với hàm răng bằng thép. Bất chấp căn nhà đầy người,
bà vẫn thoắt ẩn thoắt hiện khắp mọi nơi, đặt bát dưa chuột, nấm muối, dưa
dầm mật ong, xúc xích mỏng và ngấy mỡ, salad táo, bắp cải dầm kem chua,
bánh mì đen với bơ tự làm, ở giữa bàn đặt đĩa mỡ muối trắng như thạch
cao.

“Đừng nghĩ về cái máy đo của anh nữa,” Alex thì thầm với Arkady.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.