CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 168

Vanko hát một bài hát dài, kể về một anh chàng Cozak

*

tham gia chiến

tranh và người vợ vẫn còn trinh bạch của mình cùng con chim ưng luôn bay
đi bay về đưa thư cho họ đến khi con chim bị một nhà quý tộc bắn chết do
đố kỵ. Khi Vanko hát xong, mọi người liền vỗ tay nhiệt liệt đến nỗi toát cả
mồ hôi.

“Tôi nghĩ câu chuyện hoàn toàn có thật,” Alex nói. “Nhất là đoạn từ tình

yêu chuyển sang nghi ngờ, từ nghi ngờ sang ghen tuông và từ ghen tuông
sang căm hận.”

“Đôi khi từ tình yêu có thể chuyển thẳng sang căm hận đấy,” Eva xen

vào. “Điều tra viên Renko, anh đã kết hôn chưa?”

“Đã từng.”
“Ly hôn rồi à?”
“Vâng.”
“Chắc sẽ không lấy vợ nữa hả. Chúng tôi thường xuyên nghe nói các

điều tra viên và thám tử khó khăn đến thế nào để duy trì một cuộc hôn nhân
thành công. Bởi vì họ thường trở nên ít nói và trơ lỳ về mặt cảm xúc. Đó có
phải là rắc rối của anh không, lạnh lùng và ít nói ấy?”

“Không, vợ tôi bị dị ứng kháng sinh. Một y tá đã tiêm nhầm và cô ấy mất

vì sốc phản vệ.”

“Eva,” Alex lầm bầm. “Eva, sai lầm tồi tệ đấy.”
“Tôi xin lỗi,” cô bảo Arkady.
“Tôi cũng thế,” Arkady đáp.
Anh rời bữa tiệc một lát. Về mặt thể chất, anh có mặt và mỉm cười đúng

lúc, nhưng tâm trí anh đang lang thang ở đâu đó. Lần đầu tiên anh gặp Irina
là ở trường quay Mosfilm trong một buổi chụp ảnh ngoài trời. Cô là người
phụ trách trang phục cho diễn viên và mỗi khi mặt trời chiếu sáng đôi mắt
to và sâu thẳm của cô, những người khác dường như đều trở nên mờ nhạt.
Đó không phải là mối quan hệ phẳng lặng, nhưng cũng chẳng lạnh nhạt.
Anh không thể lạnh lùng mỗi khi ở cùng Irina, giống như cố gắng bị lạnh
ngay bên cạnh đống lửa. Lúc anh nhìn thấy cô trên băng ca, đã chết, đôi
mắt trống rỗng, anh nghĩ cuộc đời mình cũng đã chấm dứt. Tuy nhiên sau
rất nhiều năm, anh vẫn ở đây, tại Vùng đất bị lãng quên này, mất mát và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.