CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 169

vấp ngã, nhưng vẫn sống. Anh đảo mắt quanh phòng để gạt bỏ mọi suy
nghĩ và đột nhiên chú mục vào bức tranh treo cao trong góc nhà, Chúa
Jesus ở góc tường bên trái, Đức Mẹ đồng trinh ở bên phải. Cả hai được
lồng trong khung thêu sặc sỡ và chiếu sáng bằng nến tạ ơn đặt trên kệ.
Chúa Jesus thực chất là một bức tranh, còn Đức Mẹ lại là một bức tượng
thực sự, được làm từ gỗ theo phong cách Đức Mẹ đồng trinh thời đế quốc
La Mã phương Đông, đội mũ trùm màu xanh có các ngôi sao màu vàng
khác thường, ngón tay Người áp nhẹ vào nhau trong tư thế cầu nguyện.
Trông Người giống hệt bức tượng anh đã nhìn thấy trên chiếc xe ba bánh
của tên trộm. Nhưng bức tượng đã bị đưa qua biên giới sang Belarus rồi.
Nó đang làm gì ở đây vậy nhỉ?

Vanko nói, “Người Do Thái ở đây.”
“Ở đâu?” Arkady hỏi.
“Chernobyl. Mọi nơi, ngược xuôi các con phố.”
Alex nói, “Cảm ơn, Vanko, chúng tôi đã được cảnh báo.” Anh ta nói

thêm với Arkady, “Người Do Thái theo phong trào thần bí. Có một giáo
trưởng nổi tiếng được chôn cất ở đây. Họ tới thăm và cầu nguyện. Tới lượt
Maria.”

Sau vài lời từ chối cho có lệ, Maria ngồi thẳng trên ghế, nhắm mắt và

đắm chìm trong bài hát. Rồi đột nhiên bà như hóa thành cô gái trẻ đang chờ
đợi người yêu tại nơi hẹn hò lúc nửa đêm, với chất giọng cao vút khiến
mành cửa sổ ngân vang rộn ràng như pha lê. Hát xong, Maria mở bừng
mắt, nở nụ cười rạng rỡ khoe trọn hàm răng bằng thép, nhịp nhịp chân hài
lòng. Roman cố gắng tranh tài bằng cách chọn kéo vĩ cầm nhưng dây đàn
bị đứt và ông bị loại ra khỏi cuộc đua.

“Arkady?” Alex hỏi.
“Xin lỗi, tôi rất kém trong các loại hình giải trí.”
“Vậy thì đến lượt em,” Alex bảo Eva.
“Được.” Cô vuốt tóc như đang chải nó, nhìn thẳng vào Alex và bắt đầu:

“Nơi đây, chúng ta đều là những kẻ say và gái điếm: Chúng ta mới bất hạnh
làm sao…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.