CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 183

“Từ trên xuồng à?”
“Mặt nước vẫn phẳng lặng.”
“Còn tiếng động?”
“Giảm thanh. Một khẩu nòng nhỏ không gây ra tiếng động lớn.”
“Vậy là bây giờ chúng ta có hai vụ giết người. Chúc mừng, Chornobyl

đã giết một triệu người và anh thêm vào hai người nữa. Tôi phải nói rằng
anh rất có duyên với cái chết.”

Trong khi cô còn đang bị ấn tượng, Arkady hỏi luôn, “Cái xác đầu tiên

tìm được ở nghĩa trang thì sao? Ngoài vết cắt trên cổ, còn điều gì đáng lưu
ý nữa không?”

“Tôi không khám nghiệm. Tôi chỉ đơn giản nhìn thấy vết cắt và viết vài

dòng thôi. Bọn sói cắn và xé chứ không cắt.”

“Có nhiều máu dính trên áo ông ta không?”
“Từ những gì tôi thấy thì rất ít.”
“Tóc?”
“Sạch sẽ. Mũi đẫm máu.”
“Ông ta bị chảy máu cam,” Arkady nói.
“Có vẻ đúng là máu cam. Nó đã được băng lại.”
“Cô giải thích thế nào?”
“Tôi không giải thích gì hết. Anh là nhà ảo thuật và chỉ có mình anh mới

lôi ra xác chết thay vì những con thỏ.”

Arkady đang băn khoăn nên đáp lại thế nào thì có tiếng gõ cửa và Vanko

thò đầu vào.

“Người Do Thái đang ở đây!”
“Người Do Thái nào?” Arkady hỏi. “Ở đâu?”
“Giữa thị trấn và họ đang tìm anh!”
Mặt trời buổi chiều soi rõ khung cảnh trung tâm ảm đạm của Chernobyl:

quán cà phê tự chọn, bức tượng Lenin giữa đám giấy gói kẹo. Hai dân quân
tự vệ chạy ra khỏi quán cà phê tự chọn để quan sát đường phố; họ nhìn
chăm chú đến nỗi nghiêng cả người. Vanko bỏ chạy, nhằm mục đích gì thì
Arkady không biết. Hình ảnh mà anh thấy là một người đàn ông đang đi bộ
với bước chân quả quyết, kiêu ngạo ngay đầu một chiếc ô tô. Anh ta mặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.