CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 215

anh không biết làm thế nào thì để Yakov giúp. Ông ta là chuyên gia đấy.
Chắc hẳn phải có rất nhiều câu hỏi.”

“Vâng. Anh nói mình đã từng đến đây năm ngoái theo yêu cầu của Pasha

Ivanov để xem xét khả năng kinh doanh nhiên liệu phóng xạ đã qua sử
dụng.”

“Họ đã đóng thành từng gill

*

. Không lò phản ứng nào hoạt động nhưng

có hàng tấn nhiên liệu bẩn. Thật điên rồ.”

“Nhưng lại không thể mua bán được?”
“Phải. Chuyện này thì có liên quan gì tới Obodovsky?”
“Anh đã nói chuyện với ai ở đây? Quan chức nào?” Arkady hỏi.
“Tôi không biết. Tôi không nhớ.”
“Chắc chắn nó phải liên quan tới hàng triệu đô la đầu tư. Anh trao đổi

với giám đốc nhà máy, kỹ sư, bộ trưởng ở Kiev à?”

“Những người kiểu như thế, phải.”
“Anh buộc phải che giấu chuyện đó à?”
Hoffman híp mắt lại cho thấy anh ta đang tức giận.
“Những câu hỏi này là sao? Lẽ ra anh phải ở phe tôi chứ. Chuyện mua

bán nhiên liệu không bao giờ thành công. Nó chẳng liên quan gì đến cái
chết của Pasha hay Timofeyev cả. Hoặc cả Obodovsky.”

“Ăn nào, ăn nào.” Yakov đưa lên vài cái đĩa tự chế đựng cá nướng.
Hoffman hỏi, “Nếu tôi và Yakov đơn giản chỉ trở lại Kiev, yêu cầu Victor

đưa tới chỗ Obodovsky và thổi bay đầu gã thì sao nhỉ?”

“Cà phê.” Yakov đặt xuống vài cốc thiếc đựng thứ nước như siro đen xì.

“Trước khi trời mưa.”

Con cá có thớ thịt cứng như dây cáp ngầm dưới nước. Arkady nhấm

nháp cà phê và dành thời gian để ngưỡng mộ khẩu súng Mỹ của Yakov,
nòng 0.45, được lau chùi nhiều tới nỗi lớp mạ đã mòn vẹt, lộ cả lõi thép.

“Dùng tốt chứ?”
“Năm mươi năm rồi,” Yakov đáp.
“Chậm hơn một chút so với khẩu hiện đại.”
“Chậm có lẽ lại tốt. Ý tôi là cậu sẽ có thời gian ngắm chuẩn.”
“Lời khuyên khôn ngoan.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.