CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 218

“Còn chuyện nữa. Vanko ngưỡng mộ cách Alex kiếm tiền trong suốt thời

gian nghỉ ở Chernobyl bằng cách làm biên phiên dịch tại một khách sạn ở
Matxcova. Chẳng có gì đáng xấu hổ cả. Nhưng Alex lại nói anh ta chẳng
làm gì ngoài công việc giảng dạy được trả rất ít tiền hay thậm chí là không
hề được trả công. Một nghịch lý nho nhỏ và có lẽ không phải việc của tôi.”

“Đó chính là điều tôi đang nghĩ.”
Arkady xòe tay ra, hứng một giọt mưa. “Bắt đầu bằng cách gọi điện cho

các khách sạn ở Matxcova có phục vụ doanh nhân đến từ phương Tây -
Aerostar, Kempinsky và Marriott - theo thứ tự. Chuyện này sẽ rất tốn kém.
Hãy gọi từ khách sạn anh đang ở và tính vào tài khoản của Bobby.”

“Những lời kỳ diệu. Vậy là tôi có thể ngồi một chỗ và uống cà phê trong

lúc làm việc đó hả?”

“Giống như bất kỳ ai.”
Trước khi cơn mưa trở nên nặng hạt, Arkady lái xe trở lại ngôi làng cấm

mà Timofeyev được tìm thấy. Arkady đã tới đây khoảng hai mươi lần và
mỗi lần, anh đều cố gắng tưởng tượng bằng cách nào vị triệu phú Nga đến
được cổng một nghĩa trang trong Khu vực cấm. Anh cũng cố hình dung
bằng cách nào mà anh chàng dân quân tự vệ Katanay và một ‘người cư trú
bất hợp pháp’ lại phát hiện ra thi thể của Lev Timofeyev. Liệu người đó có
phải chính là người nhặt rác được vớt lên từ hồ làm mát không? Lúc này, cả
ba đều đã biến mất, Timofeyev và Hulak chết, còn Katanay thì mất tích.
Chiếc BMW của Timofeyev được tìm thấy vài ngày sau đó giữa đám xác
trực thăng ở bãi đỗ nhiễm phóng xạ. Các dữ kiện này chẳng có ý nghĩa gì.
Mặt khác, bầu không khí thì lại rất hoàn hảo, trận mưa xối xả từ đám mây
đen kịt và sấm chớp đì đùng, giống hệt ngày cuối cùng của Timofeyev.

Arkady xuống xe ở khoảng trống mà Eva Kazka đã tổ chức buổi khám

bệnh ngoài trời. Từ chỗ này sẽ thấy được hai nghĩa trang. Một chính là bản
thân ngôi làng với cửa sổ vỡ lỗ chỗ cùng mái nhà đổ nát. Cái còn lại chính
là một nghĩa địa với những cây Thánh giá đơn giản bằng kim loại sơn xanh
hoặc trắng, một số có gắn bảng, một số lại có ảnh lồng trong khung hình
bầu dục, vài cái được trang trí bằng hoa nhựa sáng màu. Giữ mãi ngọn lửa
vĩnh hằng, Arkady thầm nghĩ, mang cho tôi hoa nhựa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.