CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 230

13

Sáng hôm sau trời đã tạnh mưa và căn nhà có cảm giác giống như một con
tàu đã an toàn vào đến đất liền. Eva đã đi nhưng vẫn để phần anh bánh mì
nâu và mứt trên thớt. Trong lúc mặc quần áo, Arkady chú ý kỹ hơn tới các
bức ảnh: Cô giáo dạy múa ba lê, con mèo mướp, nhóm bạn đang trượt
tuyết, ai đó bịt mắt đứng trên bãi biển. Không ảnh nào có mặt Alex, anh
thừa nhận cảm thấy an tâm hơn.

Lúc bước ra ngoài lớp cửa chắn

*

, anh chẳng thể không để ý đến hàng

liễu, giống như những cô gái e thẹn khuấy một chân trong nước và con
sông căng tràn với dòng nước cuồn cuộn, mang theo mùi đất cùng tiếng ầm
ì vang vọng. Arkady đã không ngủ cùng phụ nữ suốt một thời gian dài và
anh bỗng cảm thấy ấm áp, sống động lạ thường. Thổi bùng đám tro tàn, anh
thầm nghĩ, mình sẽ không bao giờ biết.

“Xin chào.” Oksana Katanay hiện ra trong tầm mắt từ góc quanh của

ngôi nhà. Cô ta mặc bộ đồ chạy màu xanh và đội mũ len; một bộ tóc giả,
hoặc có lẽ bữa trưa cho cậu em trai Karel trong ba lô sau lưng. Cô ta cúi
đầu và cho tay vào ống tay áo. “Mọi người dậy cả rồi chứ?”

“Rồi.”
“Đây là nhà bác sĩ phải không?”
“Phải. Cô đang làm gì ở đây?”
“Tôi thấy xe của anh. Người bạn Vespa của tôi đang dựng kế bên.”
“Bạn à?”
“Vâng.”
Arkady nhìn xe của anh dựng cùng chiếc xe tay ga trong sân nhưng khó

có thể thấy chúng từ ngoài đường. Oksana mỉm cười, rướn cổ nhìn xung
quanh.

Arkady hỏi, “Cô đến đây lâu chưa?.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.