CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 254

“Tại sao cậu lại có mặt ở đó?”
Dymtrus nói, “Đủ rồi. Cậu ấy đã trả lời cả triệu câu hỏi.”
“Không sao đâu, Dyma,” Katanay nói. “Theo lệnh của đại úy, chúng tôi

phải kiểm tra lại dân số các ngôi làng trong Khu vực cấm cùng những đồ
vật có giá trị.”

“Giống kiểu tượng ấy hả?”
“Vâng.”
“Cậu có muốn nghỉ một chút và uống gì đó không?”
“Có.” Katanay nhấp chút nước khoáng của Pháp và chúi mặt vào khăn

tay để cười. Đề phòng bị chảy máu, Arkady đoán thế. “Tôi vẫn chưa vượt
qua được Wayne Gretzky. Nói thật đi, anh có biết Gretzky không?”

“Không,” Arkady thì thầm, “không nhiều hơn những gì cậu biết về gã

nhập cư bất hợp pháp bị cụt ngón út Seva đâu.”

“Sao anh biết?”
“Các chi tiết kỳ lạ. Dễ nói dối.”
“À?”
“Nó luôn có tác dụng. Đưa tay cậu cho tôi.”
Anh em Woropay ngọ nguậy lo lắng nhưng Katanay vẫn chìa tay cho

anh, lòng bàn tay hướng lên. Arkady lật lại nhìn móng tay tím ngắt của gã.
Anh ra hiệu Katanay rướn về phía trước và xách đèn lên quan sát tua tủa
các mao mạch đang chảy máu trong đôi mắt trắng dã của Katanay.

“Nói thật đi,” Katanay lên tiếng. “Tôi sắp chết hả?”
“Nhiễm Xesi?”
“Triệu chứng quá rõ ràng.”
“Có điều trị gì không?”
“Anh sẽ phải uống Xanh Prussia, nó sẽ giải độc Xesi, nhưng phải uống

trong chín ngày. Tôi không muốn. Giờ thì đến bệnh viện cũng chẳng còn
nghĩa lý gì nữa?”

“Chuyện gì đã xảy ra? Sao cậu lại bị nhiễm?”
“A, đó lại là câu chuyện khác.”
“Có lẽ không. Ba người bị nhiễm độc Xesi: người đàn ông Nga đó, đối

tác kinh doanh của ông ta và cậu. Cậu không nghĩ là có liên quan à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.