nhưng chẳng ai muốn anh sống ở Matxcova cả.” Sự không hài lòng của
Ozhogin với bất cứ ai chính là lời ám chỉ anh ta nên đi du lịch nước ngoài,
Arkady thầm nghĩ.
“Chỉ sau khi anh đưa ra vài câu hỏi. Anh đã săn đuổi Pasha và tôi nhiều
tháng qua. Giờ anh có thể săn đuổi ai đó khác.”
“Không đơn giản chút nào, như anh đã nói.”
“Vài câu hỏi chết tiệt là tất cả những gì tôi đòi hỏi.” Arkady nhường chỗ
cho Victor, lúc này đã mở cuốn sổ tay lấy từ trong cặp ra và nói, “Tôi gọi
anh là Bobby được chứ?.” Victor phát âm cái tên đó giống như đang ngậm
viên kẹo cứng. “Bobby, sẽ có nhiều hơn một câu hỏi đấy. Chúng ta sẽ phải
nói chuyện với bất kỳ ai nhìn thấy Pasha Ivanov tối qua, lái xe cùng vệ sĩ
của ông ta, nhân viên tòa nhà. Đồng thời xem lại các đoạn băng nữa.”
“Ozhogin sẽ không thích đâu.”
Arkady nhún vai. “Nếu Ivanov không tự tử, tức là có lỗ hổng về an
ninh.”
Victor nói, “Để hoàn thành công việc, chúng tôi cũng cần gặp gỡ bạn bè
của ông ta.”
“Họ không sống ở đây.”
“Họ biết Ivanov. Bạn bè và cả những người phụ nữ mà ông ta có quan
hệ, như cô gái đã ở đây tối qua.”
“Rina là một đứa bé tuyệt vời. Rất có óc thẩm mỹ.” Victor ném cho
Arkady cái nhìn đầy ngụ ý. Viên thám tử này đã từng sáng tạo ra lý thuyết
gọi là người tình của bà góa, để xác minh nghi phạm giết người trên cơ sở
những người đầu tiên có mặt an ủi người đang đau buồn vì bị mất vợ hoặc
chồng. “Tất nhiên, cả kẻ thù nữa.”
“Mọi người đều có kẻ thù. Đến George Washington cũng có nữa là.”
“Không nhiều như Pasha,” Arkady lên tiếng. “Đó là những nỗ lực đầu
tiên trong cuộc đời Pasha. Chúng tôi phải điều tra xem có những ai liên
quan và giờ họ đang sống ở đâu. Vì thế, đó không chỉ là vấn đề có thể giải
quyết trong một vài ngày hay một vài câu hỏi.”
Victor ngồi đè lên một lon nước có ga. “Điều mà anh chàng điều tra viên
này muốn biết là, nếu chúng tôi tiến hành, anh có định chạy trốn và bỏ mặc