CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 280

Arkady để ngón tay mình nói dối. Anh giữ ngón cái và ngón trỏ cách

nhau một centimet rồi đóng cửa xe lại.

“Cậu đang ở đâu?” Zurin gặng hỏi. “Tôi đã hy vọng gặp cậu ở văn phòng

này từ một tiếng trước.”

“Tôi xin lỗi. Chuyến bay đấy bị đặt kín chỗ rồi,” Arkady đáp.
“Tới Matxcova hả?”
“Vâng.”
“Bây giờ, cậu đang ở đâu? Nghe như có tiếng trận bóng đá ấy.”
“Trên máy bay.” Arkady đang ở trong phòng tập thể của giáo sư

Campbell. Vị giáo sư đang nằm cuộn tròn dưới chân vách tắm và cuốn
băng ghi lại trận đấu giữa Liverpool cùng Arsenal đang chạy trên màn hình.

“Chuyến bay số bao nhiêu?” viên công tố hỏi. “Cậu hạ cánh xuống

Matxcova lúc nào?”

“Liệu đại tá Ozhogin có thể gặp tôi không?”
“Không.”
“Làm sao ông biết? Ông đã hỏi ông ấy đâu?”
“Tôi chắc chắn ông ấy đang rất bận. Khi nào cậu hạ cánh?”
“Phi hành đoàn đang yêu cầu chúng tôi tắt điện thoại.”
“Làm sao cậu có thể…”
Arkady bấm nút tắt điện thoại. Đó chính là rủi ro của sợi xích dài, anh

thầm nghĩ. Ông không thể biết con chó có còn ở đầu sợi xích kia hay
không.

Anh hy vọng cuối cùng mình đã làm được một điều đúng đắn và đưa

Bobby cùng Yakov rời khỏi Chernobyl an toàn. Nó không giống như cứu
đứa trẻ sơ sinh thoát khỏi ngọn lửa nhưng Arkady vẫn sẵn sàng để ăn mừng
thành quả nho nhỏ đó. Biểu hiện của Yakov vào phút cuối như nụ cười
thoáng qua. Ngoại trừ vài câu trao đổi lúc trước khi đi thì tâm trí Bobby
như đang ở rất xa. Người nào không vậy chứ? Một phần cơ thể Arkady vẫn
nằm dài trên mặt đất bên ngoài căn nhà của Eva.

Nhìn chung, anh có thể kết luận công việc của mình ở Khu vực cấm

không hề thú vị. Anh đến để điều tra vụ giết Timofeyev, thuần túy và đơn
giản, và cho phép bản thân dính vào mối quan hệ mang tính cá nhân với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.