Arkady hỏi liệu ông ta và Ivanov có nói chuyện không. Người điều hành
trả lời, “Tôi được đào tạo để gác cầu thang ở điện Kremlin. Những nhân vật
trọng yếu không nói chuyện vớ vẩn.”
Trong cuốn băng, Ivanov đang bấm mạnh mật mã vào bàn phím, cánh
cửa đóng lại, ông nhìn thẳng vào máy quay gắn trong thang máy. Máy quay
có ống kính mắt cá
nên khuôn mặt ông liền trở nên to lớn, biến dạng, cặp
mắt chìm trong bóng của chiếc khăn tay ông đang giữ chặt trên mũi. Có lẽ
ông cũng bị cúm mùa hè như Timofeyev. Cuối cùng Ivanov cũng xoay
người bước qua hai cánh cửa vừa mở. Arkady chợt hình dung ra cảnh
tượng một diễn viên chuẩn bị bước ra sân khấu, vừa do dự, vừa hăng hái.
Thời gian hiện trên băng là 21:33.
Arkady trở lại với cuốn băng của máy quay bên ngoài và tua tới lúc
21:47, mười lăm phút sau đó, vỉa hè trống trơn, hai chiếc xe vẫn đậu bên lề
đường, ánh đèn của các phương tiện giao thông thi thoảng cũng lọt vào.
Lúc 21:48, một vật mờ mờ từ trên trời rơi phịch xuống vỉa hè. Cửa xe hộ
tống đồng loạt mở tung, đám vệ sĩ ùa ra tạo thành một hàng rào bảo vệ trên
vỉa hè quanh đống quần áo tả tơi cùng với tay chân. Một người lao nhanh
vào tòa nhà, người khác thì quỳ xuống, bắt mạch ở cổ Ivanov trong khi tài
xế một chiếc sedan chạy vòng sang mở cửa sau chiếc xe. Người đang bắt
mạch Ivanov, hoặc không tìm được nó, lắc đầu trong lúc người gác cửa
chạy vào tầm máy quay, hai tay dang ra kiểu không thể tin được. Chính là
nó, bộ phim của Pasha Ivanov, một câu chuyện có mở đầu và kết thúc,
nhưng không có diễn biến.
Arkady tua lại từ đầu và xem từng cảnh một.
Phần thân trên của Ivanov xuất hiện ở trên cùng màn hình, phần vai giật
mạnh do sức hút của cú rơi.
Đầu ông gãy gập do tác động của lực va chạm trong khi chân mới đang
bắt đầu lọt vào khung hình.
Phần thân trên và dưới đổ sập xuống làm bụi trên vỉa hè bắn tung lên.
Pasha Ivanov nằm bất động lúc cánh cửa xe hộ tống bật ra, và trong
chuyển động quay chậm, các vệ sĩ vây quanh thi thể ông.