CHÓ SỦA NHẦM CÂY - Trang 211

ném khác nhau sau nhiều thập niên giải nghệ. Nhưng chính tính nhạy cảm cầu
toàn đã khiến ông thi đấu rất tốt này lại dẫn đến rất nhiều xung đột giữa ông với
những ký giả thể thao viết không chính xác về ông. Sự chỉ trích của họ khiến cho
ông — người đã đặt ra rất nhiều áp lực cho bản thân để trở thành kẻ số một —
phẫn nộ.

Chày của ông được lau rượu hằng đêm để luôn sạch sẽ, và ông còn cần chày

để đảm bảo khối lượng không bị ảnh hưởng bởi sự ngưng tụ chất lỏng. Chúng có
ngăn tủ riêng cạnh bên ngăn của ông trong phòng câu lạc bộ. Williams nâng niu
chày của mình như em bé — và sau đó lại luyện đánh bóng cho đến khi đôi tay
tóe máu.

Mọi nỗ lực đã được đền đáp. Trong hồ sơ của New Yorker về Ted Williams,

John Updike viết, "Không một cầu thủ nào liên tục thể hiện thứ năng lực mạnh
đến mức luôn làm đám đông hò hét vui sướng đến thế."

Nhưng đời đôi khi lại ném cho bạn một đường bóng xoáy...
Khi Thế chiến II nổ ra, Ted Williams bị gọi nhập ngũ. Phản ứng của ông về

chuyện đứt gánh sự nghiệp? Vâng, nếu phải trở thành phi công chiến đấu cho
Thủy quân lục chiến, ông cũng phải là người lính thật cừ. John Glenn, một người
bạn của Williams, đã viết trong tự truyện của mình như sau, "Ông dành sự chú
tâm hoàn hảo đối với việc bay lượn cũng y như việc đánh bóng vậy." Dù không
có thành tích học tập tốt ở trường trung học, Ted bị thôi thúc phải thành thạo bằng
được bất kỳ nhiệm vụ nào trước mắt, và ông nhanh chóng trở nên tài giỏi ở bất kỳ
công việc cần thiết nào.

Do chiến tranh, ông đã bỏ lỡ 3 mùa giải. Khi trở lại thi đấu, liệu ông có bị lỡ

nhịp? Không hề. Ông nâng gấp đôi cường độ tập luyện điên cuồng của mình và
trở lại đội hình chính 3 tuần sau đó.

Tuy hầu hết cuộc chơi thể thao chuyên nghiệp là dành cho thanh niên trẻ,

Williams thi đấu ở giải Major cho đến tận năm 42 tuổi. Trong suốt mùa giải cuối
cùng, tỷ lệ đánh được cú ăn điểm trực tiếp home-run của ông đạt mức tốt nhất sự
nghiệp: 9,4. Ông thậm chí còn ghi được một cú home-run ở trận cầm chày cuối
cùng trước khi giải nghệ năm 1960.

Sau đó ông trở thành quản lý cho đội Washington Senators. Những tưởng

tính cầu toàn sẽ dẫn đến tính khí thất thường không phù hợp với công việc, kết
quả của ông vẫn rất đáng kinh ngạc. Tư tưởng của ông kiểu như, Tôi đã luyện
được 10.000 giờ và tôi sẽ đảm bảo anh cũng luyện được. Ông tin rằng trò đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.