Nghe hay đến mức khó tin hả? Seligman đã thử lặp lại nghiên cứu với dữ
liệu năm 1986 và một lần nữa dự đoán đúng trong năm 1987. Sau đó ông làm tiếp
với môn bóng rổ. Hoàn toàn không phải ăn may. Phong cách giải thích lạc quan
thật sự dự đoán được thành công. (Này các anh nhà cái ở Las Vegas, không cần
phải cảm ơn tôi đâu.)
Tinh thần lạc quan của James Waters sẽ không cho phép anh đầu hàng. Câu
chuyện anh tự nhủ trong đầu mạnh mẽ hơn cơ thể của anh, chính điều đó đã giúp
anh vượt qua bài kiểm tra BUD/S. Và sự quyết tâm ấy tiếp tục thúc đẩy anh trở
thành sĩ quan chỉ huy một trung đội Navy SEAL. Rồi tiếp tục hoàn thành chương
trình MBA tại Harvard. Sau đó trở thành phó giám đốc kế hoạch tại Nhà Trắng.
Vậy lòng quyết tâm chỉ đơn thuần là những câu chuyện lạc quan mà bạn tự
nhủ về tương lai? Không, đôi khi những câu chuyện còn đi xa hơn thế. Chúng
không chỉ lướt qua giúp ta trở nên thành công — chúng còn giúp ta sống sót ở địa
ngục trần gian...
Một lần nữa, chúng ta lại bắt đầu với một cơn ác mộng.
Người đàn ông nằm kia đang lăn lộn và trở mình trong khi ngủ. Viktor định
lay anh ta dậy... Nhưng rồi nghĩ rằng tốt hơn nên để yên như vậy. Dù cho anh ta
có đang đối mặt với thứ gì đi chăng nữa, giấc mơ đó vẫn không thể nào tệ hơn
hiện thực. Đó là năm 1944. Và họ đang ở trại tập trung Auschwitz.
1.500 con người chen chúc trong một tòa nhà dựng lên chỉ nhằm phục vụ
cho 200 người ở. Thấp thoáng ngoài cửa sổ là những hàng rào kẽm gai. Tháp
canh phòng dày đặc xung quanh. Mỗi tù nhân chỉ được cầm hơi với 2 mẩu bánh