CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ - Trang 18

Chương 3 ĐẶT TÊN CHO THẾ
GIỚI

Rốt cuộc, sau những thương tích tâm hồn lẫn thể xác, chúng tôi buộc phải
chấp nhận không nên nghĩ khác bản cửu chương in ở đằng sau mỗi cuốn tập.
Nếu muốn thay đổi chúng tôi đành phải chờ đến lúc thành tài, tức là lúc đã
trở thành những nhà toán học nổi tiếng thế giới, lúc đó chúng tôi sẽ soạn một
bản cửu chương theo ý mình.

Trong khi chờ đợi (ôi, lâu quá!), tôi, Hải cò, con Tủn và con Tí sún buộc
phải đồng ý trong đớn đau rằng 2 lần 4 là 8, cũng như 3 lần 5 là 15.

Với thái độ đầu hàng nhục nhã đó, chúng tôi nhanh chóng trở lại là những
đứa con ngoan trong mắt ba mẹ, nghĩa là coi chuyện giữ gìn tập vở là thiêng
liêng như giữ gìn con ngươi của mắt mình, cũng như buộc phải thừa nhận
rằng một đứa trẻ siêng học dứt khoát không phải là một đứa trẻ hư hỏng.

Cuộc sống lại quay lại đường ray cũ kỹ của nó và đời tôi lại có nguy cơ mòn
mỏi theo nhịp sống đơn điệu kể từ khi tôi được sinh ra.

Làm thế nào bây giờ nhỉ? Tôi nghĩ, nghĩ mãi, và nhờ thượng đế phù hộ cuối
cùng tôi cũng nghĩ ra lối thoát.

- Này, tụi mày! - Nhà cách mạng tập hợp đám tàn binh của mình lại - Kể từ
hôm nay, tụi mình không gọi con gà là con gà, con chim là con chim, cuốn
tập là cuốn tập, cây viết là cây viết nữa...

Con Tí sún ngẩn ngơ:

- Thế gọi bằng gì?

- Gọi bằng gì cũng được, miễn là không gọi như cũ!

Hải cò nheo mắt:

- Thế gọi cái nón là cuốn tập, cái đầu là cái chân được không?

- Được. - Tôi hừ mũi - Mày muốn gọi cái đầu là cái mông cũng được.

Con Tủn thắc mắc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.