CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ - Trang 74

Hải cò lên trước một năm. Năm sau tới lượt tôi và con Tí sún).

Trong nhiều năm liền, bốn đứa tôi đã cặp kè với nhau vui vẻ như những
ngày thơ ấu. Tôi đã tíu tít với con Tủn bao nhiêu là chuyện, trừ chuyện ngày
xưa tôi thích nó. Mười năm sau nữa, tức là vào lúc hai đứa tôi đã hai mươi
tám tuổi và con Tủn chuẩn bị lên xe hoa, tôi mới thú thật với nó những gì tôi
nghĩ về nó hai chục năm trước.

Con Tủn tỉnh bơ:

- Hồi đó em cũng thích anh.

- Đừng giỡn chơi nha. – Tôi giật thót – Thích anh sao suốt ngày em cứ đi
chơi với thằng Hải cò?

- Chính vì thích anh, em mới không dám đi chơi với anh.

Tôi hỏi mà nghe mồ hôi đẫm gáy:

- Em nói thiệt không đó?

- Em sắp lấy chồng rồi, nói dối anh làm chi!

Câu nói của con Tủn ghìm chặt tôi xuống ghế. Nó đặt tấm thiệp cưới xuống
bàn và ra về một lúc lâu, tôi vẫn không sao nhấc người lên nổi.

Hai mươi tám tuổi thực ra không chàng trai nào có khả năng hiểu hết về con
gái. Và có thể suốt cả đời vẫn vậy. Người ta nói đúng: hãy yêu phụ nữ nhưng
đừng hoài công hiểu họ. Tại sao con Tủn thích tôi nhưng nó cứ bám lẵng
nhẵng theo thằng Hải cò để tôi phải buồn bã thích con Tí sún?

Lúc hai mươi tám tuổi, tôi cứ nghĩ mãi về chuyện này và tìm ra cả chục lý
do, lý do nào cũng chí lý.Bây giờ, lúc ngồi viết cuốn sách này tôi đủ từng
trải để không thắc mắc nữa, đơn giản vì bản thân phụ nữ đôi khi họ còn
không hiểu họ và phản ứng của họ nói chung rất khó lường. Có lẽ sự khó
lường của phụ nữ chính là bản năng tự vệ mà tạo hóa đã ban cho họ. Sức vóc
của phụ nữ thua thiệt so với đàn ông, và họ sẽ bị đàn ông xúm vào cai trị nếu
một ngày nào đó họ trở nên dễ hiểu.

Tóm lại, phụ nữ giống như hoa hồng, không phải vì hoa hồng có gai như
người ta nói, mà vì khồn có ai lẩn thẩn tìm cách cắt nghĩa vẻ đẹp của hoa
hồng mặc dù tất cả chúng ta đều yêu nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.