CHÓ TRẮNG - Trang 11

chắc chắn. Bỗng nhiên tôi đối mặt với hình ảnh một thú tính khởi
nguyên, nấp kín trong lòng tự nhiên, mà người ta thích quên đi sự có
mặt ngầm của nó giữa hai lần bộc lộ chết người. Cái mà ngày trước
người ta gọi là chủ nghĩa nhân ái luôn bị mắc kẹt trong cái song đồ đó,
giữa tình thương lũ chó và sự kinh tởm tính chất chó má.

Tôi cố kéo con Batka lại và bắt nó vào nhà, nhưng quả là nó có ý

thức nghĩa vụ, cái con khốn kiếp ấy. Nó không cắn tôi, nhưng hai bàn
tay tôi đầy những nước bọt, và nó giật ra khỏi tôi, lao về phía cổng,
nhe nanh ra.

Anh da đen đứng bên kia cổng, dụng cụ cầm ở tay. Đó là một

chàng trai trẻ. Tôi nhớ rất rõ nét mặt anh ta, bởi đây là lần đầu tiên tôi
thấy một người da đen đứng trước sự căm thù thú tính. Anh ta có cái
vẻ buồn thường thấy trên một số khuôn mặt người khi họ sợ. Trong
chiến tranh, tôi thường thấy vẻ mặt ấy ở các bạn trong phi đội của tôi.
Tôi nhớ hôm trước ngày phải thực hiện một nhiệm vụ bay là sát mặt
đất đặc biệt nguy hiểm, đại tá Fourquet đã bảo tôi: “Trông cậu buồn
thế, Gary.” Lúc đó tôi sợ.

Tôi bảo anh thanh niên đi đi, bỏ chuyện súc bể bơi tuần này.
Ngày hôm sau lại tái diễn cảnh tượng ấy với người làm công của

công ty Liên hiệp Miền Tây mang đến cho tôi một bức điện tín.

Buổi chiều, mấy người bạn đến thăm chúng tôi và, mặc dầu tôi lo

lắng, Batka đã đón tiếp họ hết sức thân tình. Họ là người da trắng.

Bấy giờ tôi mới nhớ ra là người làm công của Liên hiệp Miền

Tây cũng là người da đen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.