CHÓ TRẮNG - Trang 13

một người to lớn, điềm tĩnh và đậm chắc như thường thấy ở người về
già có mất đi một chút dẻo dai cơ bắp nhưng vẫn giữ nguyên được sức
mạnh; anh từng làm diễn viên đóng thế trong các phim cao bồi miền
Tây và phần lớn tay chân anh đều lãnh hậu quả của cái nghề ấy. Lúc
nào cổ tay anh cũng quấn một vòng dây da, và anh xăm một hình đầu
ngựa trên cánh tay phải.

Anh im lặng lắng nghe tôi nói, miệng nhai một trong những điếu

xì gà gớm ghiếc mà nước Mỹ đã tự đày đọa mình phải xài khi cắt đứt
quan hệ với La Habana.

- Thế anh muốn tôi làm gì với nó nào?
- Chữa cho con vật...
“Noah” Jack Carruthers là kiểu người mà ta vẫn gọi là người bình

thản, cái lối bình thản hơi mỉa mai xuất phát từ một sức mạnh bên
trong quá tự tin ở mình nên chẳng cần phải tỏ vẻ cứng rắn. Chỉ có sự
bất động được giữ chắc một cách kỳ lạ của cái thân hình đồ sộ, thấp
lùn ấy, có thể khiến ta nghĩ đến một thói hung hăng được kìm nén nào
đó, một kiểu nín nhịn về thể xác có tính toán. Nhưng đấy là suy tính
của kẻ quen cẩn thận tự chế mình: tôi đã cam chịu chấp nhận dứt
khoát là tôi không thể hoàn toàn thuần hóa được con thú vẫn ẩn bên
trong mà tôi đeo theo cùng mình đi khắp nơi, cũng giống như bao anh
chàng lái xe dính với cái tay lái động cơ của họ. Dẫu sao, ở
Hollywood, mọi người đều mến Jack, mặc vẻ lạnh nhạt của anh, bởi
đấy là một người hiểu rằng con chim hoàng yến mà anh mang đến
giao phó cho anh ta là không thể thay thế được bằng bất cứ con hoàng
yến nào khác, và một quý ông đem một con trăn Nam Mỹ đến nhờ anh
ta nuôi năn nỉ anh ta hết sức chăm sóc, quý ông ấy đang phải chia tay
một sinh linh yêu quý - yêu quý có thể vì ông ta tìm thấy ở con trăn
một cái gì đó khác biệt với ông ta hơn cả.

- Chữa à?
Jack nhìn tôi bằng đôi mắt màu băng xanh nhạt.
- Chữa bệnh gì chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.