CHÓ TRẮNG - Trang 122

- Anh cho tôi con chó này được không?
Tôi cảm thấy anh ta đang mưu tính gì đây, đằng sau cái nhìn lảng

tránh tôi...

- Tại sao anh tha thiết với chuyện này đến thế?
- You can’t give up on a dog, anh ta nói giọng nghẹt lại. Không

thể vứt một con chó đi...

Tôi ngập ngừng. Tôi nói, thận trọng:
- Tôi sẽ bàn với vợ tôi xem.
Tôi lái xe qua các ngọn đồi, xuống phía Coldwater, qua những

hàng cây bạch đàn, rồi cây cọ, và cứ ngỡ như cái nhìn của Keys vẫn
bám theo mình, cái nhìn ngụy trang, cố tình không bộc lộ...

Đủ rồi. Tuy nhiên tôi sẽ không để mình bị thôi miên bởi sự thù

địch mà tôi cảm thấy rõ rệt đến nỗi cứ như nó bám đuổi theo tôi...

Tôi dừng lại trước nhà Stas, người chuyên thiết kế những thành

phố lý tưởng bằng mô hình thu nhỏ. Người ta bảo tôi rằng anh đang
sống những ngày cuối cùng của đời mình và sức sống bền bỉ của anh
thật kỳ diệu. Tôi tin chắc rằng chính ý chí phải hoàn thành cái thành
phố rực rỡ của anh đã giữ cho anh còn sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.