CHÓ TRẮNG - Trang 187

Can you tell me what’s all this about? What’s the matter with

those? Chúng nó làm sao thế, cái bọn ấy? They don’t even have the
problem.
Thậm chí chúng chẳng gặp vấn đề. Ở đây, tất cả bọn chúng
đều là người da trắng. Vậy thì, có chuyện gì nào?

Thật đáng thương, bởi vì trong tiếng kêu dội lên từ con tim ấy

của Ballard có một lời thú nhận tuyệt diệu: tình yêu đối với nước Mỹ.
Đối với cậu ta, và tôi dám nói không chút do dự là đối với chín mươi
chín phần trăm những người da đen Mỹ, đất nước họ sẽ là đẹp nhất
trần gian nếu không có chủ nghĩa phân biệt chủng tộc. Khuyết điểm
duy nhất của cái thiên đường trần thế này là nó từ chối họ.

Ballard ngồi trên giường, nhìn xuống đôi chân mình:
- You know somethin? They lost me here. Cháu chẳng làm sao

hiểu được bọn chúng. Cái bọn ấy không có vấn đề gì của riêng chúng
cả. Mọi vấn đề của chúng, bao giờ cũng là những vấn đề của người
khác. Việt Nam, chủ nghĩa phân biệt chủng tộc bên chúng ta, Biafra,
Nam Phi, Tiệp Khắc... lúc nào chúng cũng lo việc của người khác...

Tôi nói, trịnh trọng:
- Nước Pháp là vậy đó. Không có gì liên quan đến con người lại

là xa lạ đối với chúng tôi. Đấy là thứ người ta gọi là thiên hướng toàn
cầu của nước Pháp. De Gaulle cũng là vậy đó.

Cậu ta ném về phía tôi ánh nhìn chẳng hay ho gì:
- Cháu chán ngấy các kiểu trừu tượng của bác rồi, cậu ta bảo.

Phải nghe chúng nó nói về “vấn đề da đen” ngoài đại lộ Saint-Michel
kia. Cứ như là cuộc đời chúng tốt đẹp lắm. Cứ như đấy là đấu tranh
giai cấp, vấn đề da đen, chủ nghĩa tư bản. Chúng chẳng có chút ý niệm
gì về những điều chúng nói cả. Muốn hiểu được chuyện đó, phải là
người Mỹ.

Đúng nguyên xi những điều đám chính trị gia theo phái miền

Nam nói với người ngoại quốc...

- Cậu có tiếc vì đã đào ngũ không?
Cậu ta nhìn Madeleine, mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.