CHÓ TRẮNG - Trang 24

Chúng tôi bước vào trong chuồng. Jack cúi xuống, nắn nắn vào

sườn con vật, nó giật mình co thắt thân lại.

- Anh đã làm tôi mất mất người phụ tá giỏi nhất, Jack bảo.
- Keys à?
- Đúng. Mỗi ngày anh ta đi qua cạnh chuồng hai chục lần và lần

nào cũng y như vậy. Con vật lồng lên điên dại. Con chó này đã được
huấn luyện rất tốt. Một con chó nòi loại ưu. Keys có vẻ không chú ý,
trừ phi anh ta cố ý la cà quanh chuồng, tôi ngờ là thế... như thể anh ta
khăng khăng định làm vậy. Những tiếng rống lên, tôi muốn nói là,
Tiếng gọi của chủ nó

*

... Anh hiểu không? Cái đó mỗi buổi lại đánh

thức cơ chế thù hận nhỏ của nó.

Con chó liếm bàn tay tôi và để lại những dấu nước bọt đẫm máu

trên các ngón tay tôi. Bàn tay tôi ngập ngừng, tôi kìm cái vuốt ve của
mình lại... Tôi biết con Batka đang chờ đợi lời khen thưởng. Ông thấy
không, tôi đã làm đúng như được dạy...

Tôi vuốt ve mái đầu trung thành của nó.
- Số là, sáng nay Keys đã mặc bộ quần áo bảo hộ và bước vào

trong chuồng. Anh ta giảng giải cho con chó. Tôi nghe cả hai rống lên,
và tôi thề với anh là tôi không biết ai rống to hơn ai, con chó hay con
người. Nó đã cắn anh ta dở chết... Hẳn không cần nói với anh là con
chó không đáng bị kết tội. Những kẻ khác kia, những kẻ đã huấn luyện
nó. Duy có điều anh ta không có những kẻ khác ấy trong tay. Vậy
nên...

- Sao?
“Noé” Jack Carruthers cười.
- Anh ta đã nện tôi đến vỡ mồm. Thực ra anh ta đã định làm thế.

Khi tôi cố đỡ anh ta dậy, anh ta gỡ tất tật chìa khóa ra, từng cái một,
đặt chúng trên mặt bàn rồi bỏ đi.

- Tôi rất lấy làm tiếc, Jack ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.