CHÓ TRẮNG - Trang 90

Red nhìn bọn trẻ đang chạy ngoài đường, tay cầm những chai

xăng.

- Chiến thuật của anh lúc này là gì?
Anh ta lắc đầu.
- Chẳng có chiến thuật nào cả. Tất cả là tự phát. Nhân dân tôi

sống trong tình trạng kích động thường trực: sự giàu có của nước Mỹ
da trắng đối mặt với hai mươi triệu người da đen không có sức mua và
bị cướp hết các quyền. Anh tưởng chính chúng tôi là những kẻ đã
chuẩn bị cuộc bạo động ở Watts, với ba mươi hai người chết sao?
Những kẻ tổ chức thật sự cái cuộc đó là những nhà buôn da trắng,
chuyên bán cho dân chúng, ở các khu phố nghèo, những sản phẩm đắt
hơn
đến ba mươi phần trăm so với ở các khu phố giàu... Thiếu vắng
phương tiện giao thông công cộng khiến một người da đen không có ô
tô không thể đi đến nơi làm việc, dẫu anh ta có tìm được việc làm...

- Thế còn anh?
- Làm người mộ lính cho Việt Nam.
Tôi không hiểu. Lần này, dẫu biết rằng đặc điểm hiển nhiên nhất

của thân phận người da đen là sự phi lý, tôi vẫn bị mất cảm nhận về
thực tế. Hay là về cái phi lý. Thì cũng thế thôi.

- Anh kể chuyện gì vậy?
- Tôi tuyển mộ thanh niên da đen cho Việt Nam...
Hẳn là anh ta nhận ra vẻ hoảng sợ trên mặt tôi, nên khoát một cử

chỉ khẳng định.

- Vâng.
Chúng tôi im lặng một lúc, rồi tôi vẫn hỏi:
- Những người Việt Nam, họ sẽ ra sao trong chuyện này?
- Vâng, được rồi, tôi sẽ nói cho anh nghe: người Việt Nam, trong

lúc này, tôi hoàn toàn mặc xác họ. Những người anh em duy nhất mà
chúng tôi biết cho đến lúc nào còn cuộc đấu tranh này, đó là những
người da đen. Những kẻ khác, tất cả những kẻ khác, lúc này, tôi ỉa vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.