CHỒN MẬT - Trang 130

Cái mình muốn nhất lúc này, Alex Barr nghĩ, là một ly rượu. Anh nhìn

đồng hồ lần nữa. Mười hai giờ hai nhăm. Lại hai nhăm phút trước giờ phục
vụ phòng làm việc, ít ra, anh nghĩ, bất cứ thằng ngốc nào cũng có thể gọi
sẵn một chai từ ngày hôm qua để phòng nhỡ hôm nay cần đến. Trừ mình.
Thằng ngốc Barr. Chú bé bỏ nhà ra đi và quên không mang theo ba lô.
Mình không thể bắt thằng cha ở quầy lễ tân vi phạm bất kỳ quy tắc nào, và
mình sẽ không hạ thấp nhân cách bằng việc gọi điện cho bất kỳ người bạn
nào nữa. Không, vào một trưa chủ nhật thế này.

“Được rồi, Barr,” anh nói to. “Mi có một số điều nặng nề cần suy nghĩ.

Việc đi bộ sẽ rất tốt cho suy tư. Không khí trong lành sẽ rất tốt sau cơn say.
Và nhỡ đâu lại có một trận bóng chày vào ngày hôm nay. Khi gặp rắc rối,
hãy đến trận đấu bóng. Ở trận đấu bóng người ta sẽ có, ít ra, là một chai bia
để làm dịu cái cổ họng khô khốc. Và ở trận bóng người ta sẽ không để ý là
mi đang mặc cái áo của ngày hôm qua”.

Anh đóng cửa và đi xuống sảnh, ý thức rõ về bộ râu tua tủa, về cặp mắt

đỏ ngầu, về bộ quần áo nhàu nhĩ của mình, ở quầy lễ tân là một gã nhân
viên khác - hắn nhìn anh như thể anh là một loài sâu bọ hiếm gặp.

“Hôm nay có trận bóng phải không?” Anh hỏi.
“Tôi nghĩ vậy,” gã nhân viên mới nói. “Nó sẽ được đăng trên báo, ở bên

trái có một tờ News đấy.”

Alex đưa một đồng xu cho người thủ quỹ và lui vào một góc, sau bụi

dây leo. Anh lật nhanh trang thể thao và thấy mẩu quảng cáo: “Đội Yankees
đấu với đội Red Sox, cuộc đấu của hai đội hàng đầu, 2 giờ chiều.” Vậy là
có một câu chuyện về vận đen của Joe Di Maggio đã kéo dài đến trận thứ
mười bảy.

“Tốt rồi, ít nhất mình sẽ cạo râu và mua một cái bàn chải,” Alex thầm

nhủ. “Mình sẽ cạo râu, cho dù mình phải dùng cả hai tay,” và anh bắt đầu ra
khỏi khách sạn tìm một hiệu thuốc mở cửa vào ngày chủ nhật.

Việc cạo râu, làm anh trông dễ coi hơn chút ít, nhưng những con kiến

vẫn bò trong bụng anh, ly nước quả và cà phê mà anh uống trong hiệu
thuốc đã biến sạch ngay khi anh về đến khách sạn. Vì chẳng còn biết làm gì
nữa - không còn nơi nào để đi, không có quầy bar nào để dựa vào, mẩu tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.