CHỒN MẬT - Trang 133

Sau đó, Chúa thương xót con, Alex Barr nghĩ, có Cuốn sách hay nhất

trong tháng đầu tiên, bộ phim bán được đầu tiên, bức ảnh đầu tiên trên
trang bìa tạp chí, khoản tiền đầu tiên, và cùng với tiền mọi vấn đề đều biến
mất. Cả cha mẹ. Luôn là những bậc phụ huynh khó chịu, với những vấn đề
của họ, cả người anh đáng ghét, với những vấn đề của anh ta, cả Amelia,
với những vấn đề - hay, thẳng thắn mà nói, với một vấn đề của cô ấy. Đó là
mình - Alex Barr, nhà văn, nhân vật, người đi săn, kẻ chơi gái, con ngựa
đực mất giống.

Lúc này Alex đang lê bước qua khu Harlem, trí óc đang bận rộn với

những nỗi niềm riêng, không để ý đến những lời chửi rủa bằng tiếng Tây
Ban Nha phát ra từ những kẻ lang thang trên lề đường người Puerto Rico:
“Nhìn thằng da trắng kia xem,“ một gã da nâu để tóc mai dài nói với người
bạn đen như than. “Thằng da trắng bẩn thỉu đang đi bộ một mình ở Harlem,
chắc là định tìm một ả da đen hoặc ma túy?”

Mình đã có vợ, Alex nghĩ. Mình đã cưới để giữ mình lại nơi mình ra đi.

Tốt hơn là mình về nhà; mình sẽ, lạy Chúa, sẽ quay về. Mình còn nợ
Amelia điều đó. Cô ấy chẳng có lỗi gì cả; không ai có thể cố gắng hơn
được. Đó tất cả là lỗi của mình. Mình không biết điều quái quỷ gì đã xảy ra
với mình, ngoại trừ việc mình muốn tất cả mọi thứ cùng một lúc. Đừng đổ
lỗi cho chiến tranh, ngài sĩ quan, anh nghĩ. Chiến tranh không đem lại gì
ngoài một kỳ nghỉ dài và thật nhiều thời gian để suy nghĩ. Chúa phù hộ cho
chiến tranh. Hãy chỉ tự trách chính người thôi, ngài sĩ quan ạ. Hãy viết điều
đó vào báo cáo thích hợp của ngươi.

Đột nhiên Alex cảm thấy dễ chịu hơn. Anh sẽ làm một người đáng kính;

anh sẽ quay về với Amelia. Anh có thể cảm thấy dư vị khó chịu biến mất
dần, tự nhiên anh không còn thèm uống nữa, mặc dù anh có thể trông thấy
nhiều quán rượu đang mở cửa dọc đại lộ Lennox. Anh thấy mình thanh
thản. Sự đáng kính là điều rất hệ trọng. Đáng kính. Anh sẽ đi xem trận bóng
chày và sau đó về nhà với Amelia. Anh vẫy taxi. Anh đã đi bộ đủ rồi.

Alex Barr mua một chỗ ngồi sau hàng thứ ba, khu trước. Frankie

Crosetti, gầy gò và dẻo dai như lúc nào cũng thế, quay lại mỉm cười từ khu
huấn luyện viên. Crosetti là một phần quá khứ của Alex, cái quá khứ bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.