CHỒN MẬT - Trang 21

CHƯƠNG

4

Giờ đây Alex Barr thường nghĩ trên đời có Chúa. Đã hơn 10 năm kể từ

khi quân Nhật tấn công Trân Châu Cảng và mọi người đổ xô đi sắm quân
phục? Có nhiều mặt tốt với một cuộc chiến tranh sạch sẽ giúp cho thanh
niên xa khỏi các quán rượu và không thổi phồng mọi thứ trong một thứ thời
trang hoàn toàn theo hướng dân sự. Sự lan tràn hòa bình một cuộc chiến
tranh tốt kiểu cổ là không thể tin được. Chẳng có gì phải vội vã cả. Một
thủy thủ già lão luyện gân guốc và cháy nắng, người có tất cả đồ dùng cần
thiết đầy vị muối của nghề nghiệp ngày xưa trừ đuôi tóc tết quết nhựa
đường, một lần đã nói với một thiếu uý trẻ măng: “Cứ bình tĩnh, chú mày.
Ở đây có quá đủ chiến tranh cho tất cả chúng ta, và khi nó qua đi tất cả
chúng ta sẽ lại phải quay lại làm việc.” Alex, đứng ở đằng xa, đã reo lên,
“Hoan hô.”

Trong chiến tranh không có sự rắc rối như trong cốt truyện. Trước khi

nó bắt đầu bạn đã biết nó sẽ diễn ra như thế nào. Không có những giới hạn
thật. Nếu hôm nay bạn bắn trượt kẻ thù, có nhiều cơ hội là người anh em
của hắn sẽ ở đó để bạn giết vào ngày mai, vào tháng sau hay vào năm sau.
Bạn có thể chia sẻ cuộc chiến tranh với nhiều người khác. Một nhà văn đã
đẩy bản thân mình vào bóng tối của căn phòng hậu trường âm u ở đâu đó,
và thấy mình đang hành hung thân hình cằn cỗi của Iron Maiden, một cô ả
trơ tráo thỏa mãn dục vọng mà chẳng có tình yêu bởi Underwood chứ
không phải Remington. Không có nhà tù nào thiếu mối quan hệ con người
đến thế. Không có xà lim biệt giam nào có sự cô đơn lạnh lẽo kinh khủng
như cái xà lim được tạo lập bởi một chiếc máy chữ, một người đàn ông, và
một xấp giấy trắng rẻ tiền; một trang giấy trinh bạch kêu thét đòi được
mang những tinh trùng vô ý của một khoái cảm vô tình. Trong chiến tranh
bạn chỉ viết tên lên tờ đôla rồi cho nó vào quên lãng, giống như bạn tình cờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.