đi qua, và anh sẽ được tự do. Trong khi chờ đợi, cần kiên nhẫn lê bước đi từ
ngày này qua ngày khác, vì cho dù còn rất trẻ, Alex Barr đã hiểu rằng
những ham muốn là quan trọng nếu người ta có một cái gì đó, nhưng lại rất
rất quan trọng nếu người ta không có gì cả. Anh cảm thấy điều này áp dụng
ngang bằng cho nền giáo dục đại học, vì trong đời sống thương mại, người
đàn ông không bằng cấp sẽ không có chỗ đứng trong ngôi nhà của nền
thương mại.
Vì thế anh đọc tất cả những gì anh tìm được, thèm thuồng khi nhìn thấy
những đống sách lớn trong thư viện trường. Đôi khi anh cảm thấy cực kỳ
bất lực, biết rằng sẽ không bao giờ có thể hấp thu được tất cả khối kiến thức
mà con người đã vắt ra từ bộ óc của mình để đem đặt vào giữa những trang
sách. Nhưng anh kiên trì đào xới chúng, và vì thế trở nên tiều tụy, hầu như
là ủ dột, khi anh không được đọc hoặc nghiên cứu, trong ba tháng mùa
xuân của năm cuối cùng.
Nhưng chính trong mùa xuân ấy, cái tháng Ba ồn ào được thay thế bằng
một tháng Tư miền Nam êm ả và tháng Năm ngọt ngào đã tới một cách hết
sức điên rồ với những bông hoa và tiếng chim hót, điểm số của Alex Barr
tụt xuống tới mức đáng báo động.
Tên cô gái ấy là Fran.