CHỒN MẬT - Trang 250

“Ý cậu định nói gì, những đứa trẻ chết, những con gà tây chết và những

con búp bê chết?” John Barry đẩy ghế ra sau, bắt chéo tay trước ngực và
nhìn Alex Barr.

“Nó thật sự đánh mạnh vào tôi. Là thế này, những đứa trẻ bị chết nằm

trên mặt đường, bên cạnh là những con gà tây cháy dở và những con búp bê
nhỏ bị nung chảy. Tất cả nằm xếp hàng. Cả bọn trẻ, gà tây, búp bê. Hàng nọ
sau hàng kia - chạy dài trên trên bãi cỏ nhỏ đáng thương đã bị lửa thiêu
trụi.”

“Cậu có thể viết như thế không?” John Barry hỏi.
“Tôi có thể viết như vậy, ” Alex Barr nói. “Tôi có thể dùng cái máy chữ

nào?”

“Hãy viết như thế, ” John Barry nói. “Chỉ cần viết như thế thôi, và cậu

có thể dùng bất kỳ cái máy chữ nào ở đây. Hãy viết những gì cần nói.” Ông
rút ngăn kéo bàn, và lấy ra một cút rượu lúa mạch. “Trông cậu phờ phạc
quá. Làm một ngụm chứ?”

Alex Barr nhìn người chủ mới của mình. Anh mỉm cười. Nét hồng đã

trở lại trên gương mặt, và mùi thịt cháy không còn khét lẹt đến thế trong
mũi anh nữa.

“Tôi muốn để dành đến khi viết xong bài báo, ông chủ, ” anh nói. “Còn

sau đó thì tôi sẽ rất sẵn lòng.”

Alex Barr ngồi xuống và đánh máy câu chuyện của mình một cách hung

hãn và mau lẹ bằng hai ngón tay trên chiếc máy chữ hiệu Underwood của
một người nào đó. Cứ xong một trang anh lại đưa bản thảo cho John Barry.
Khi anh viết xong chữ “Hết” ở trang cuối cùng, thì chỉ còn mười lăm phút
nữa là đúng nửa đêm.

Anh vươn vai, gãi lưng, ngáp và đi đến bàn của John Barry. John Barry

nhìn trang cuối cùng và lại rút ngăn kéo ra lần nữa.

“Tôi rất không cho phép các nhân viên tạp vụ uống rượu trong khi làm

việc,” ông nói và đưa cái chai cho Alex Barr. “Nhưng vì cậu chỉ làm việc
có một đêm, nên tôi sẽ không để ý. Đây này, hãy uống cho ngon lành, vì
đến tám giờ sáng mai cậu sẽ bị đốt cháy.” Ông lại mỉm cười, nụ cười rạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.