CHỒN MẬT - Trang 342

“Nhưng voi gợi cảm hứng cho ông.” Câu này được nói ra như một tuyên

bố.

“Thường xuyên. Có lẽ tôi phải chạy trốn voi nhiều hơn là Rafael El

Gallo chạy trốn mấy con bò. Trừ khi ông giao tiếp với voi, ông không có
được người phục vụ đáng tin cậy để dụ con voi rời khỏi ông bằng cái áo
choàng, và cũng không có callejon để nhảy qua. Nói chung tôi thường tìm
một cái cây to để trốn vào đằng sau.”

Tất cả lại cười phá lên, vẫn trừ ba người.
“Thật đáng tiếc,” chủ nhà nói. “Tôi thích được xem người đàn ông đã

từng cưỡi ngựa săn voi ném chiếc áo choàng lên một trong những con bê
của tôi.”

“Rất tiếc vì phải làm ông thất vọng, Don Juan,” Alex nói. “Nhưng cơ

bản tôi là một aficionado của những môn thể thao có khán giả. Nếu được
ông cho phép, tôi sẽ ngồi trên ghế quan tòa, uống brandy và giỏng tai nghe
những thành tích tốt nhất. Kể từ khi bị báo cắn tôi đã trở nên căm ghét việc
gần gũi thú vật.”

“Một con báo đã cắn ông?” Lúc này cả đôi lông mày đều nhướn lên.
Mình phát ngán tất cả cái mierrda này, Alex nghĩ. Hãy kết thúc đi thôi.
“Ông có muốn xem những vết sẹo không?” Anh vén áo vét và xắn tay

áo sơmi lên. Cánh tay trái chằng chịt và lỗ chỗ những vết thương cũ ngang
dọc. Anh phác một cử chỉ trong chiếc áo khoác không cài khuy, rồi cười
phá lên.

“Món quà của các quý bà,” anh nói. “Nhưng tôi còn một số vết tích rất

thú vị trên ngực và bụng.”

“Tôi nghĩ chúng ta có cà phê ở sân trong,” chủ nhà nói và đứng lên.

Barbara Bayne nhìn Alex Barr với vẻ mặt như cô đã nhìn anh khi anh đuổi
đám đồng tính luyến ái kêu thét ầm ĩ. Cái nhìn ấy xác định rõ rằng Alex là
không thể chấp nhận được về mặt giao tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.