CHỒN MẬT - Trang 382

“Em có nói thế đâu.” Mẹ của Penny nói. “Và khi vắng Penny anh có thể

bế em.”

“Bác có thể bắt đầu ngay bây giờ.” Penny ngáp dài. “Cháu đã thức trước

khi trời sáng ở Chicago, và chuyến bay diễn ra sau một ngày học căng
thẳng. Chúc cả hai ngủ ngon.”

Cô cúi xuống hôn mẹ, rồi khẽ hôn nhanh lên má Alex.
“Hình như tôi đang quấy rầy mọi người, phải không?”
“Không đâu. Một trong những ưu điểm của Penny là nó và em không

thích thú gì cái kiểu mẹ biết điều gì là tốt nhất từ những lời giải thích đầu
tiên. Điều duy nhất em cố làm cho nó thấm nhuần là ý thức cơ bản về phép
lịch sự và trách nhiệm. Nếu chúng là cái mà người ta thường gọi là ”sự
phân biệt“
với bọn con trai khi chúng được 15 tuổi thì có rất ít việc phải
làm.”

“Em đã làm một công việc kinh khủng, Di. Nó là một đứa bé xuất sắc,

và anh nghĩ, là người hàng đầu. Nó không có vẻ nông cạn như phần lớn
bọn trẻ bây giờ. Anh nghĩ thà có một người đàn bà dâm đãng trong gia đình
còn hơn là một kẻ đeo kính gọng sừng kinh niên với sáu bằng cấp trong
ngành chính trị và một khóa học trần truồng ở Swahili.”

Dinah ngáp và vỗ vỗ miệng.
“Có vẻ như tất cả chúng ta đều sẽ đi ngủ sớm thôi, nếu chúng ta định

thực hiện cuộc hành trình tới vùng New Jersey mịt mù đó. Chúng ta sẽ mặc
gì, ý em là sau bữa trưa ấy. Quần à?”

“Quần và áo nịt. Có lẽ anh sẽ gặp hai mẹ con ở ”21“ lúc 12.30. Chúng ta

có thể ăn một bữa trưa nhanh và không có rượu, và sẽ ở trong thành phố
trước khi mặt trời đứng bóng. Anh muốn em nhìn nơi đó dưới ánh sáng ban
ngày. Trước đây chưa bao giờ em thấy nơi đó.”

“Vậy là bọn em phải diện thật sang để đến ”21“ ngày mai?”
“Ồ, không. Vải tuýt thôi. Thứ bảy không phải là ngày đeo ngọc trai ở

đó. Anh sẽ mặc áo khoác thể thao và quần vải flanen. Bảo Penny mặc đồ gì
đó mà nó có thể đi đường được. Chúng ta sẽ thả nó ở sân bay trên đường về
nhà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.