CHỒN MẬT - Trang 384

CHƯƠNG

62

Alex Barr, mặc chiếc áo vét kiểu cưõi ngựa có mảng vá bằng da, quần

vải flanen xám và đi ủng bằng da bê lộn cao đến đầu gối, ra khỏi taxi vừa
lúc chiếc xe chở mấy người khách của anh đỗ xịch phía sau. Anh nhìn bà
mẹ và cô con gái với vẻ tán thưởng; Dinah gọn gàng trong bộ tuýt màu
xám, Penny mặc bộ đồ đi đường bằng vải gabardin màu xanh xám.

“Làm ơn trông hộ tôi mấy cái túi, Red,” anh nói với người gác cửa.

“Đến hai giờ tôi sẽ đưa nó lên xe tôi.” Rồi, quay sang hai người phụ nữ:
“Của tôi, nhưng chúng ta không mong một kỳ nghỉ dã ngoại cuối tuần, và
hôm nay thật là ngày thích hợp cho việc ấy.”

“Chúng tôi hiểu anh bằng vào lời anh nói, thưa quí ngài,” Dinah

Lawrence nói. “Anh đâu có nói điều gì võ đoán. Em hy vọng chúng ta
không tham gia vào một bữa tiệc những bộ lông chồn. Em cảm thấy có cái
gì đó giống hệt một quán rượu ở Anh.”

“Trông em đáng yêu hơn bao giờ hết,” Alex nói. “Còn tiểu thư Penny thì

như người mẫu quảng cáo trên tờ Vogue vậy. Đi thôi, hãy vào cái động ăn
chơi này và buộc chặt túi đựng đồ ăn lại.”

Anh nhường cho hai người phụ nữ đi trước, vượt qua mấy bức tượng

người cưỡi ngựa bằng sắt nhỏ, và mở cánh cửa quay nặng. Một người đàn
ông cao da sẫm ủ rũ và một người nhỏ bé béo tròn hồ hởi đứng sau quầy
tiếp tân. Khuôn mặt của người đàn ông ủ rũ sáng lên, còn khuôn mặt của
người đàn ông nhỏ bé hồ hởi toác ra thành một nụ cười lớn khi họ bước
vào.

“Vui mừng thấy ngài trở về nhà, ngài Barr, chào các quí bà,” người đàn

ông cao nói. “Bàn như thường lệ của ngài chứ, ngài Barr?” Người đàn ông
nhỏ bé hồ hởi nói. “Gần đây ngài hay lảng tránh chúng tôi.”

“Chào, Monte. Chào, Jimmy. Vâng, cảm ơn. Rất vui được gặp lại các

anh. Thật sự là tôi không lảng tránh các anh đâu. Tôi bận việc; phải đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.