CHỒN MẬT - Trang 439

Chúa ơi, Alex nghĩ, những lợi ích văn hóa của một chuyến du lịch trong

thời đại hàng không. Những bữa tiệc cocktail đều giống nhau; những con
người đều như nhau, và kết cục là tất cả quần áo đều bốc mùi. Trong khi đó
thì người ta bị ỉa chảy và kiết lị, với chi phí khoảng một đôla một dặm
đường.

“... em đi?” Cô đang nói gì đó.
Alex giật mình trở lại hiện tại.
“Hả? Ồ, xin lỗi. Anh hơi lơ đễnh, lại là chuyện viết lách ấy mà. Em vừa

hỏi anh cái gì?”

“Em hỏi là liệu anh có chuyện gì vui trong khi em đi không, hay anh

làm việc suốt thời gian ấy?”

“Anh làm việc suốt. Chỉ có điều là chẳng đạt được kết quả gì cả. Anh

mất một tháng ở nông thôn, chỉ có anh và Luke, và đã lao động miền miệt,
nhưng kết quả thì vô vị y như mùn cưa vậy. Căn hộ thì quá trống trải để
làm việc trong đó. Nó làm anh sợ.” Anh mỉm cười. “Anh e là anh cần có
em để biến căn nhà thành một tổ ấm. Một người nào đó để kê dọn đồ đạc.”

Amelia không có biểu hiện gì trước lời nịnh nọt đó.
“Phải nói là em vui mừng được trở về. New York thật tuyệt vời. Và cũng

thật tuyệt khi được mặc lại những bộ quần áo mà em không mặc hai mươi
lăm lần trong năm mươi ngày qua. Thế còn những chương trình biểu diễn
thì sao? Có gì hay không?”

“Em yêu, anh thực sự không biết,” Alex nói. “Anh không đọc những bài

tổng kết, và phần nào anh đợi em về để chọn.”

“Được rồi. Anh có gặp ai khi em đi không?” Cô ném vào anh câu hỏi

cuối cùng.

“Gặp à? Ờ, chẳng có mấy. Ở Jersey thì không có ai. Trong thành phố,

đám ở Toots-21 như mọi khi. Marc, tất nhiên. Một hai tổng biên tập ở đây
đó. Đi xem vài trận bóng chày với Ben. Xuống Codon một vài lần. Chẳng
có gì - chẳng có ai. Tháng Chín tẻ ngắt, còn tháng Mười thì anh làm việc
suốt.”

“Anh không tổ chức liên hoan hay cái gì đó ở nhà à?”
Alex lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.