CHỒN MẬT - Trang 533

CHƯƠNG

88

Lúc này đây họ ngồi trong ánh lửa và ánh nến, Jill thu chân dưới gầm

chiếc đivăng trắng. Bữa tối, mặc dù cô hết sức phủ nhận, rất đơn giản và
tuyệt vời. Hằng ngày họ vẫn chất đống đĩa đựng đồ ăn trong bếp, những
người mà, như Jill nói, đã hứa đến làm qua quýt vào ngày mai. Sự bình yên
bay lơ lửng như khói bếp trên đầu Alex, còn rượu brandy thì ngọt ngào trên
lưỡi anh, cà phê nóng và ngon tuyệt. Lò sưởi đã tàn để lại một lớp than
hồng rực.

“Giờ thì,” Jill nói. “Anh kể thêm cho em nghe về châu Phi đi. Kể xem

chính xác là anh định tìm cái gì ở đó - chính xác là anh định viết cái gì -
nếu anh có viết. Em sẽ không ngắt lời anh đâu, em hứa đấy. Em sẽ nghe rất
chăm chú.”

“Được thôi,” Alex nói. “Nhưng chuyện sẽ dài lắm đấy. Nếu em có thể

chịu đựng được, thì hãy lại đây nào.”

“Em chịu được,” cô đáp. “Lửa tàn rồi.”

***

Đây là chuyến đi rất quan trọng đối với anh (Alex nói). Anh sẽ có cái

nhìn thực tế đầu tiên về mảnh đất mà anh đã trở nên ích kỷ để được yêu,
sau một vài cuộc đi săn bình thường và một số lần đi viết báo khá là hời
hợt. (Alex nhắm mắt lại. Chỉ riêng việc kể những chuyện này cũng gần như
được quay trở lại rừng cây bụi. Alex nhớ lại khi đang ngồi trên hiên lều số
bốn phía sau sân trong của khách sạn Norfolk, phố Chính phủ trong thành
phố Nairobi ở Kenya, đông Phi thuộc Anh, giữa tháng Hai năm 1953.
Chiếc gạt tàn, như mọi khi, quá nhỏ đối với một người hút thuốc khi làm
việc, còn những con chó không mời thì đang lảng vảng trên khoảnh sân rải
sỏi.)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.